Chương trước
Chương sau
Trương Văn Hách cười hắc hắc.

“Tuân lệnh!”

Dứt lời, hắn liền nghênh ngang tiến lên.

Ngưu tổng biến sắc.

“Ngươi… Ngươi muốn làm gì? Ta có thể nói cho ngươi, ngươi không được làm ẩu, ta là ông chủ của Ngưu thị! Ngươi cũng không đi ra nghe ngóng….”

“Nghe ngóng em gái ngươi! Trước mặt Thiếu chủ nhà ta, ngươi còn tư cách giả làm người lợi hại sao?”

Không đợi hắn nói xong, Trương Văn Hách nhấc chân lên, liền đem Ngưu tổng đạp ngã trên mặt đất, nắm lấy cổ áo ông ta, đem ông ta kéo vào trong nhà vệ sinh!

“Uy! Ngươi muốn làm gì? Giữa ban ngày ban mặt, ngươi còn dám giết người hay sao? Cứu mạng a! Cứu… Ngô ngô….”

Ông ta thét lên vài tiếng,sau đó im ắng lạ thường, hoàng toàn không có thanh âm gì nữa.

Sau một lát, Trương Văn Hách từ trong toilet đi ra, một bên cầm lấy khăn giấy chùi qua hai tay, một bên hưng phấn nhìn về phía mấy gã lão già còn lại.



Tại châu Phi hai tay hắn dính đầy máu. Trở lại Hoa Hạ, đã nhẫn nhịn rất lâu rồi, hôm nay là cơ hội hiếm thấy có thể thoải mái giết người, làm sao cậu ta có thể buông tha?

Mà những người kia, nhìn về phía Trương Văn Hách, vậy mà thật sự dám giết Ngưu tổng, không khỏi run cầm cập.

Lại quay về phía Lăng Việt, mọi người run rẩy nói:

“Ngươi… Ngươi… Ngươi quả thực là thằng điên!”

Lăng Việt sắc mặt lạnh lùng.

“Vừa mới ta đã cho các ngươi cơ hội, các ngươi không có ngoan ngoãn trả lời, đã tới bước này, các ngươi cũng không cần nói nữa!”

“Ngươi… Ngươi còn muốn làm gì?”

“Ngươi giết Ngưu tổng còn chưa đủ?”

“Hừ!”

Lăng Việt nhẹ hừ một tiếng.



“Trương Văn Hách, đem hết rượu vang đỏ, rượu trắng, bia của cái khách sạn này, đem hết đến đây cho ta, toàn bộ rót vào miệng mấy lão già ngu xuẩn này, rót đến chết thì thôi!”

“Được rồi! Thiếu chủ! Ta sẽ đi làm ngay.”

Trương Văn Hách một mặt hưng phấn hướng về phía bên ngoài chạy tới, bọn người Tề tổng sắc mặt đại biến.

Lăng Việt đã giết chết Ngưu tổng, khẳng định không phải hù dọa bọn họ.

“Ngươi… Ngươi thật sự là làm bậy! Xem mạng người như cỏ rác, trong mắt ngươi còn có pháp luật hay không?”

“Hừ! Ta không muốn ở cùng tên điên nhà ngươi. Công ty của ta còn có việc, ta đi trước!”

Nói xong, bọn người Tề tổng đứng dậy liền muốn chuẩn bị rời đi.

Lăng Việt nhẹ vỗ về gương mặt Mục Y Nhân, ánh mắt bên trong nhu hòa ngàn phần, phảng phất như đang chiếu cố tới một đứa bé.

Trong miệng, lại là lạnh lùng phun ra hai chữ.

“Ngăn lại!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.