Sắc mặt Lăng Việt đạm mạc nói:
” Ta không hung ác, bọn họ có phục ta sao?”
“Thế nhưng… Thái độ của thiếu chủ như thế này, không phải càng làm cho họ mang thêm lòng oán hận sao?”
“Ta hung ác hay là không hung ác, bọn họ đều hận ta! Chỉ cần ta còn giẫm lên trên đầu
của bọn họ 1 ngày, bọn họ sẽ mang ơn đối với †a hay sao? Đã như vậy,ta cần gì phải khách khí đối với bọn họ? Chỉ cân nắm trong tay lợi ích thực tế cũng chính là nắm trong tay thắng lợi cuối cùng!”
“Nhưng thiếu chủ à, trong tương lai bọn họ rất dễ dàng phản bội ngài”
Lăng Việt cười nhạt 1 tiếng:
“Hiện tại bọn họ không có cách nào đối phó được ta, tương lai đến cả nhìn ta
Bọn họ đều không dám nói gì đến phản bội?”
Minh Thừa cười ha ha chen vào.
“Tú Nhi, bằng vào tư chất của Thiếu chủ nhà chúng ta, mỗi một ngày, thực lực đều tăng một
cách nhanh chóng, có lẽ chỉ cần qua hai tháng nữa, thiếu chủ lúc đó cũng đã là võ đế! Một bầy kiến hôi,Thiếu chủ còn phải sợ bọn chúng phản bội hay sao? Ngược lại, Thiếu chủ còn ước gì bọn họ phản bội ấy chứ! Cứ như vậy, giết bọn hắn, Thiếu chủ liền có thể lấy đi toàn bộ của cải của bọn chúng, dùng chúng để mở rộng thực lực trên con đường Chiến Thần!”
“Thì ra là vậy”
Lăng Việt cũng không phải là một con người tà ác, nhưng hắn cũng không phải là Thánh Mẫu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092028/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.