Ánh mắt Lăng Việt híp lại, sát ý ẩn hiện, nhiệt độ cả tầng lầu trong nháy mắt hạ xuống mấy độ, nhân viên hắt xì hơi một cái, thân thể bắt đầu run rẩy.
Những người khác cũng ào ào truyền một trận âm thanh như giết heo.
“Người nào mở điều hòa đấy? Có phải giữa trưa đâu! Não có bệnh à?”
Lăng Việt cũng không để ý tới bọn phàm nhân này, hắn chỉ là lạnh như băng hướng về phía Tú Nhi mở miệng nói:
“Thông báo cho tất cả mọi người, trong vòng nửa canh giờ, ta muốn biết vị trí hiện tại của Y Nhân, nếu không ta không ngại đem toàn bộ Giang Châu lật
tung lên đâu!”
Mục Y Nhân là hết thảy mọi thứ của Lăng Việt! nếu cô có mệnh hệ gì, Lăng Việt cho dù có
hủy diệt thê giới cũng sẽ không hề ngần ngại!”
Thân thể mềm mại của Tú Nhi run lên.
“Thuộc hạ đã biết, Thiếu chủ, tôi lập tức đi làm ngay”
“Điều tra tất cả màn hình giám sát, nếu phát hiện bất cứ thứ gì thì phải nói cho ta biết trước tiên.”
“Vâng!”
Nói xong, Lăng Việt cũng không đứng tại đó ngẩn ngơ, chân giẫm một cái, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗI
Nhân viên giật mình kêu lên:
“Trời ơi, anh ta… anh ta còn là con người sao?”
Mà lúc này, tại biệt thự của Trần gia, khách mời đã lần lượt kéo đến.
Ông Trần đứng ở bên ngoài, mặc lấy một bộ tây phục hàng hiệu mới tinh, miệng nở một nụ cười dạt dào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092020/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.