Mấy người bọn họ nhe răng cười dữ tợn.
“Thái lão gia, muốn trách thì trách ông vô năng, còn không mau nghe lời!”
Thái tiểu thư dang hai tay đứng trước mặt Thái lão gia.
“Đừng hại ông nội tôi, nếu các người muốn giết thì cứ giết tôi đi! Ông nội tôi đã già như vậy rồi, sống không được mấy năm nữa! Cầu xin các người hãy để cho ông nội tôi một con đường sống.”
Mấy người bọn họ đang nhìn dáng người thanh tú của Thái tiểu thư, liếc nhìn qua lại vài lần, trong mắt lộ ra vài tia động dục.
“Lòng hiếu thảo của Thái tiểu thư thực sự rất cảm động.”
“Mỹ nữ xinh đẹp như này, giết thì thật đáng tiếc!
“Không bằng, Thái tiểu thư cùng chúng ta ra ngoài uống vài chén đi. Ông và cả cô nữa chuyện cũ chúng tôi sẽ bỏ qua.”
“Đúng vậy, chỉ cần chúng ta trở về đừng nói chuyện này nữa, Mã gia sẽ không tiếp tục truy cứu!”
Sắc mặt Thái tiểu thư tái nhợt, Thái lão gia càng thêm tức giận!
“Khốn nạn. Các ngươi là một lũ súc sinh. Khụ khụ! Khụ …”
Tức giận đến cực điểm, ông tại lại một lần nữa phun ra mấy ngụm máu.
Thái tiểu thư đau lòng đến rơi nước mắt, cắn môi, trong mắt hiện lên sự kiên quyết.
“Tôi sẽ đi với các người, nên các người hãy để ông tôi đi.”
“Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ giữ lời hứa!”
Bốn người bọn họ nở nụ cười hung dữ, và Thái lão gia giận dữ hét lên: “Tiểu Nhã, con không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3091922/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.