Chị Trương giận run người. 
“Tôi…Hừ! Tôi không thèm dông dài với anh nữa. Y Huyên, chúng ta đi thôi, chắc chắn người này chỉ được vẻ bề ngoài, chuyên đi lừa người khác!” 
“Chị Trương, chị vừa đồng ý với em thế nào? Nếu như chị còn vô lễ như vậy thì em sẽ nổi giận đấy!” 
“Chị sợ em chắc!” 
Chị Trương thở hồng hộc, hai tay nắm chặt lại. 
Y Huyên lại cúi đầu với Lăng Việt. 
“Thần y, tôi tới đây dưới sự chỉ điểm của chị Tiểu Nhã! Nếu như anh thật sự không giúp tôi thì tôi cũng không còn cách nào khác!” 
“Tiểu Nhã?” 
“Đúng vậy, Thái Tiểu Nhã. Chị ấy từng nói rằng chính anh đã cứu ông nội của chị ấy!” 
“Hóa ra là cô ta!” 
Y Huyên nở nụ cười vui vẻ. 
“Đúng vậy, tôi với chị Tiểu Nhã là bạn bè lâu năm, chắc hẳn anh cũng là bạn của chị ấy phải không? Van xin anh hãy giúp tôi đi!” 
Lăng Việt rời đi với vẻ mặt lạnh lùng. 
“Cô nghĩ nhiều rồi, cô ta còn chẳng đủ tư cách làm bạn của tôi.” 
Nói xong, Lăng Việt quay người rời đi. 
Chị Trương tức giận nói: 
“Tên này đúng là đồ thối tha! Chắc chắn anh ta là một tên lang băm, nếu không anh ta sẽ không chơi đùa chúng ta như vậy. Còn tưởng mình là thần tiên trên trời chắc!” 
Y Huyên lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ. 
“Người tài cao khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo. Chị Trương, vừa rồi chị quá mạo phạm rồi khiến cho anh ấy không vui.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3091858/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.