Edit: Nguyệt Ly Phong
Beta: tdbbkt
------
Nghe vậy, Vân Chỉ Phi ngẩn ra, trên mặt không giấu nét trào phúng: "Một kẻ hèn Huyền Đồ cửu giai còn tưởng rằng mình đã đột phá thành huyền sĩ sao? Đừng quên, lúc ngươi đột phá bị tẩu hỏa nhập ma đã trở thành phế vật! Phế vật còn không biết xấu hổ ăn nói mạnh miệng, cũng không sợ lưỡi bị phỏng!"
Trên khán đài, Tam trưởng lão cười lạnh: "Có vài hài tử không hiểu tiến lùi, còn tưởng chính mình là thiên tài, như vậy là không tốt." Tam trưởng lão cùng Đại trưởng lão thân thiết, vẫn luôn đứng về phía Đại trưởng lão, đối với việc trước đây gia chủ không có lập tức đuổi Vân Chỉ Tịch ra nội bảo, còn khiến Vân Chỉ Phi bị thương có phần bất mãn.
Đại trưởng lão nghe vậy lại cười không nói, tuy rằng Vân Chỉ Tịch khôi phục huyền kính là một kỳ tích, nhưng hắn vẫn cứ tin tưởng về sau thiếu nữ thiên tài ở Vân gia chắc chắn là cháu gái Vân Chỉ Phi của hắn.
Các trưởng lão còn lại tuy im lặng không lên tiếng, nhưng theo bản năng đều cho rằng Vân Chỉ Phi sẽ giành được thắng lợi. Nhưng sự thật là như sao?
Sau đó, mọi người lập tức ngây ra như phỗng, bọn họ rốt cuộc biết được bản thân sai nhiều thế nào!
Chỉ nghe Vân Chỉ Tịch lười biếng nói: "Có phải mạnh miệng hay không, ngươi tiếp được một chiêu này của ta chẳng phải sẽ biết?"
"Hừ -- tới đây!" Ánh mắt của Vân Chỉ Phi vẫn chứa đựng sự trào phúng, trong lòng lại hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phe-vat-phi/2181481/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.