Edit: Nguyệt Ly Phong
Beta: tdbbkt
------
Vân Chỉ Tịch luyện Thái Cực rất chậm và tùy ý, một bộ Thái Cực nàng đã luyện ngàn ngàn vạn vạn lần nên quen thuộc và lưu loát như trở bàn tay.
Lúc này nàng giống như một người bình thường, làm động tác như một người già tập thể dục buổi sáng, không dùng bất kỳ Huyền Kính nào đi đánh quyền. Hơn nữa nàng không chỉ thu liễm Huyền Kính mà còn ẩn đi linh vận độc hữu của không linh thể chất. Không cố tình tìm kiếm Thái Cực phiêu dật ý cảnh, không thèm nghĩ làm thế nào mới luyện Thái Cực tốt hơn.
Nàng cứ vô dục vô cầu, tùy tâm mà luyện. Mà đây cũng là chân chính áo nghĩa của Thái Cực quyền, tâm tùy lực phát, ý tùy thế động!
Dung Hoàng biết Vân Chỉ Tịch đã luyện hơn hai tháng một bộ quyền thoạt nhìn đơn giản nhưng kỳ thật chất chứa sâu xa áo nghĩa. Càng xem hắn càng cảm thấy bộ quyền pháp này không tầm thường, ngay cả hắn đều có chút tâm động.
"Bang ——" bỗng nhiên, một tiếng động rất nhỏ do Vân Chỉ Tịch vung tay luyện vang lên!
Ánh mắt Dung Hoàng ngưng đọng, lại thấy có người vào tiểu viện.
Người tới đúng là nhịn không được kích động Tứ trưởng lão Vân Ngạo Lôi, hắn hưng phấn từ chỗ Vân Ngạo Thành ra tới, như một trận gió chạy đến tiểu viện của Vân Chỉ Tịch.
Nhưng hắn mới vọt vào thì nghe được một tiếng vang nhỏ khi Vân Chỉ Tịch ra quyền! Hắn ngẩn ra, sau đó đôi mắt đột nhiên tỏa sáng, gắt gao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phe-vat-phi/2181443/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.