Nhóm dịch: TTC
Edit + Beta: Ara
-----------------------
"Ngươi ——" Tiền Sương Ngữ thấy huynh trưởng dưới mí mắt mình bị người năm lần bảy lượt phế bỏ, tức giận đến run rẩy cả người.
"Tốt —— tốt lắm ——! Ngươi nhanh chóng giam giữ tiểu tiện nhân này cho ta, đến lúc đó không chỉ hai mẹ con này mà một vạn lượng hoàng kim cũng là của ngươi!" Tiền Sương Ngữ biết rằng Độc Nhãn khác với những Huyền Sĩ của Thiên Hương Lâu sống trong nhung lụa lâu rồi. Độc Nhãn là nhà thám hiểm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, sức chiến đấu cũng không phải Huyền Sĩ bình thường có thể so sánh.
Độc Nhãn nghe vậy nhướng mày, phi thường không thích bị nữ nhân này ra lệnh. Giống như hắn là thuộc hạ vậy, làm người nghe rất khó chịu.
Bất quá Độc Nhãn cũng biết đây là tính nết của hậu bối các thế gia, trong lòng tuy không thích nhưng nghĩ cũng nên bán một ân tình cho đại gia tộc như Tiền gia. Hắn đã trải qua cuộc sống thám hiểm đầy rẫy nguy hiểm quá đủ rồi, hắn cũng muốn làm khách khanh trưởng lão của thế gia nào đó. Khi không có việc gì thì uống rượu chơi nữ nhân, không cần làm gì cũng có thể ăn sung mặc sướng.
Vân Chỉ Tịch không biết Độc Nhãn, nhưng trên người hắn tỏa ra hơi thở giết chóc khiến nàng biết người này không phải là bao cỏ, nàng lập tức câu môi cười thăm: "Các hạ là ai? Phế vật Tiền gia cũng đáng để ngươi đi chịu chết?"
"Phế vật Tiền gia?!" Mọi người nghe vậy tức khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phe-vat-phi/2181424/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.