Ba chữ này của Trí Thường Hi khiến toàn bộ người nhà họ Trịnh ở chỗ này đều thở phào nhẹ nhõm! "Kết thúc rồi, cuối cùng cũng kết thúc!" Trịnh Tú Lan xoay người ôm chặt Phan Lâm, rơi nước mắt: "Cám ơn anh, Anh Phan!".
"Không cần khách khí! Tủ Lạn, tôi nói rồi, có tôi ở đây, tôi sẽ giải quyết, không cần lo lắng đầu" Phan Lâm mỉm cười nói.
Lời nói dịu dàng cùng vẻ đẹp trai này khiến đầu Trịnh Tú Lan đau nhức vì phiền muộn. Càng nhiều hơn chính là sự mất mát không nói lên lời. Cô ấy chôn sâu phần tình cảm này, không dám biểu lộ.
Thứ có thể tỏ ra, chỉ là sự cảm kích cùng với sùng bái của em gái với anh trai mà thôi...
Người nhà họ Trịnh ôm nhau, vô cùng kích động. "Cô Trí, cô nên ký tên đi." Phan Lâm nói.
Trí Thường Hi không còn cách nào, chỉ có thể kiên trì tiến trước, liếc nhìn giấy tờ đó, tiếp đó cắn răng cắn đứt ngón tay, dùng vết máu ấn lên phía trên để kí tên.
"Được rồi!"
Phan Lâm gật đầu, lại hỏi: "Lúc nào thì tôi có thể đi Thánh Y sơn trang để thực hiện cam kết này?"
"Anh không cần phải đi!"
Trí Thường Hi lạnh nhạt nói, sau đó đi tới lục lọi trên người Trí Cốt đang hôn mê, lấy ra một tờ giấy vàng như nghệ rồi đưa tới.
"Phần giấy tờ này các người cầm lấy rồi tiêu hủy đi, mà bản giấy tờ mới lập, tôi sẽ giao cho ba tôi, ông ấy. xem xong thì sẽ tiêu hủy, chúng ta liền thanh toán xong! Tôi nghĩ ông ấy chắc sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694215/chuong-2191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.