“Cái gì?” Trí Cốt cũng kinh ngạc, vẻ mặt khó có thể tin nhìn Phan Lâm.
Cây chấm nhanh mạnh như vậy vậy mà bị Phan Lâm dễ dàng bắt được! “Sao có thể như vậy?”. “Châm của Trí Cột đại nhân vậy mà bị bắt được rồi!” “Người này có chút bản lĩnh nha” Những người khác trong Thánh Y sơn trang cũng liên tục cảm thán, cảm thấy không thể tin được.
Vẻ mặt cô gái Trí Thường Hi lạnh bằng, quay đầu hét: “Trí Cốt, anh đang làm cái gì vậy? Kêu anh nhanh chóng giải quyết người này, sao lại mất mặt vậy chứ?”
"Cô cả thứ lỗi” Trí Cốt vội cúi đầu. “Bớt phí lời, dốc hết sức cho tôi, lập tức làm vỡ mạch máu của anh ta! Nhanh!” Trí Thường Hi hét lên.
Trí Cốt nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt có chút dữ tợn, trực tiếp giơ tay về phía túi châm. “Huyền Vũ Thất Tinh Châm!”
Anh ta vừa hét lên, châm bạc lại bay ra hướng về phía Phan Lâm. Lần này Trí Cốt không còn phóng ra một cây châm mà phóng một lần bảy cây. Bảy cây châm xếp thành hình thần thú Huyền Vũ trên không trung, như một tấm lưới bao phủ lấy Phan Lâm. Khi châm bạc vừa mới tới gần, Phan Lâm liền giơ tay lên phía trước.
Phù!
Bảy châm bạc đột nhiên biến mất. Khi xuất hiện lần nữa toàn bộ đã nằm trên tay Phan Lâm, bị anh thoải mái kẹp ở đầu ngón tay.
"Há??"
Sắc mặt Trí Cốt tái mét.
Hơi thở Trí Thường Hi cũng gần như dừng lại. Lần này cô ta rốt cuộc hiểu rồi, không phải là Trí Cốt khinh địch, mà là người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694209/chuong-2185.html