“Tôi không cam tâm!” Hắc Hỏa ho ra máu phun ra miệng toàn là máu, ông ta tức giận gào lên: “Tôi có thể đánh tiếp!” “Đã không còn cần thiết nữa!”
Bạch Hỏa khàn khàn nói: “Đứa nhỏ này đã dung hợp đầy đủ hỏa lực với sức mạnh của chính mình. Có khả năng đánh bại bất kì loại lửa nào mà tôi đã từng tu luyện! nếu không thể giết chết anh ta trong một thời gian ngắn, anh ta có thể tiếp tục hấp thụ và thậm chí sử dụng được sức mạnh trong ngọn lửa của chúng ta. Bằng cách này, anh ta sẽ chỉ đánh càng ngày càng hăng. Chúng ta mạnh sẽ ngày càng yếu, nếu tiếp tục chiến đấu, chúng ta không có cơ hội chiến thắng!"
"Làm sao có thể?" Hắc Hỏa thì thầm.
“Thực ra trận chiến này đáng nhẽ chúng ta không thua nếu ngay từ ban đầu chungs ta mang hết sức mạnh để giết chết anh ta thì mọi chuyện đã không đi đến bước này!” Bạch Hỏa bình tĩnh nói.
“Là chúng ta chủ quan!”
Hắc Hỏa bất đắc dĩ nói.
"Không, không phải là bất cẩn, đó chẳng qua chỉ là những câu nói dùng để an ủi bản thân, chẳng lẽ nói vài câu như thế thì có thể thay đổi được kết quả hay sao?"
Bạch Hỏa lạnh nhạt nói.
Hắc Hỏa không nói gì.
"Anh đã thắng rồi. Tôi nghĩ anh đã đạt được mục đích rồi đúng không? Anh và ngọn lửa kia đã hoàn toàn. dụng hợp. Về phần những dị hỏa này anh cũng mang chúng đi đi!"
Bạch Hỏa hét lên.
Dù rất không cam lòng nhưng ông ta cũng đành bất lực. Rốt cuộc không thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694198/chuong-2174.html