Nghe những gì Phan Lâm nói mọi người đều sững sờ.
Hắc Hỏa và Bạch Hỏa cũng sững sờ, không tin nhìn Phan Lâm, cho rằng tại mình bị hỏng.
“Thằng nhóc, cậu muốn tự sát à?”
Bạch Hỏa lạnh lùng hét lên.
"Không tự sát, tôi chỉ muốn thử giới hạn hiện tại của bản thân mà thôi" Phan Lâm thì thào nói.
"Hừm, thế mà muốn lấy chúng ta ra để thử nghiệm! Vì vậy, có thể thấy là anh không coi trọng chúng ta!" Hắc bạch vô cùng giận dữ.
"Nếu đã muốn như thế thì hôm nay ta đâu cho anh được toại nguyện!"
"Không!"
Bạch Hỏa trầm giọng nói: "Nể tình Khuyết Thần Hỏa nên tôi sẽ không giết anh. Anh muốn khiêu chiến với cả hai người chúng tôi cũng được. Nếu anh có thể chạm đến người của hai chúng tôi thì coi như là anh thắng!”
"Bạch Hỏa!" Hắc Hỏa lo lắng.
Nhưng lòng của Bạch Hỏa đã quyết và ông ấy không có ý định thay đổi.
“Làm đi!” Bạch Hỏa hét lên.
Phan Lâm không khách sáo, lấy ra một cái túi đựng kim châm, đâm vào thân thể của mình.
Cùng lúc đó, da thịt trên khắp cơ thể của anh bắt đầu từ từ trở nên nóng bỏng, và ngọn lửa mang theo sức mạnh bắt đầu cuộn trào xung quanh anh.
“Loại lửa này chứa sức mạnh sao?” Bạch Hỏa sửng sốt.
“Đứa nhỏ này hợp nhất với lửa!” Hắc Hỏa khàn giọng nói.
“Thật sao?” Bạch Hỏa không thể tin được: “Có vẻ như Khuyết Thần Hỏa tin tưởng người này đến mức truyền lửa cho anh ta!”
“Tôi nghĩ Khuyết Thần Hỏa cũng không nghĩ đến thằng nhóc này có thể hấp thụ được lửa!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694196/chuong-2172.html