Các cao thủ nắm chắc thời gian, đồng loạt ra tay.
Bọn họ đã cùng nhau thương lượng, xử lý người lớn tuổi trước, sau khi xử lý hết đám người đó thì mới chia nhau dị hỏa.
Nhưng thực lực của ông già này đáng sợ đến mức nào?
Ngay cả khi đối mặt với một đòn đánh lén, ông ta cũng không hề hoảng sợ, hét lên một tiếng, một cột lửa xông thẳng lên trời!
Cột lửa hoàn toàn bao bọc lấy thân thể ông ta, vài người bị đẩy lên đằng trước chỉ mới chạm vào ngọn lửa đã bị nó đun chảy.
“Không ổn!”. Vài người kinh ngạc, lập tức lui ra ngoài.
Còn có mấy người hiểu ra thì đã quá muộn, nện vào cột lửa, trực tiếp hóa thành sương mù, chết ngay tại chỗ.
Những người khác sợ tới mức ba hồn bảy vía sắp nhảy ra ngoài.
"Thật là kinh khủng! Thực lực của người này quả thật ngoài sức tưởng tượng, nếu không có bằng sơn đại nhân thì không cách nào hạ được người này. Hỏng rồi!” Ngạo Sâm vẻ mặt lạnh lùng, khàn khàn nói.
"Vậy phải làm sao bây giờ? Chạy?" Cậu chủ Huyết nghiến răng nghiến lợi hỏi.
"Hiện giờ chạy cũng không được! Chúng ta không được phân tán, nếu không sẽ bị ông ta tiêu diệt từng người một. Đến lúc đó thì càng không thể đánh lại được ông ta"
Ngạo Sâm âm trầm nói: "Nếu đã như vậy thì Đạo Vạn Hưng, anh am hiểu Viêm thuật, đối với anh thì ngọn lửa của ông ta tạo thành nguy hiểm nhỏ nhất. Cho nên anh tấn công từ phía chính diện còn lại ta và cậu chủ Huyết sẽ tấn công từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694193/chuong-2169.html