Nhận được tin tức, tông chủ phái Cùng Châu vội dẫn theo các trưởng lão chạy đến sảnh chính.
“Ai đó? Dám làm càn ở phái Cùng Châu? Muốn chết lầm hay sao?"
Đại trưởng lão hùng hổ lớn tiếng mắng mỏ, nhìn thấy để tử mất mạng nằm trên đất thì càng tức giận đến trường đỏ cả mặt, lớn. tiếng mắng: “Kẻ nào làm!”
“Tôi!”
Người đàn ông tóc đỏ đốt một điếu thuốc, nhạt giọng hỏi: “Có vấn đề gì không?”
"Mày muốn chết à!”.
Đại trưởng lão tức giận vô cùng, muốn tự mình ra tay đánh người. “Dừng tay lại cho tôi!” Tông chủ Cùng Châu quát lên, ngăn đại trưởng lão lại. “Tông chủ.”
“Bớt làm loạn! Lui xuống!”
Đại trưởng lão nghe thế chỉ đành nhìn xuống lửa giận, lùi về sau nửa bước.
Tông chủ Cùng Châu tiến lên, quét mắt nhìn người đàn ông tóc đỏ, nhàn nhạt nói: “Tôi nghe nói nhà họ Nguyễn có một thiên tài, trời sinh tóc đỏ, tình tính nóng nảy như lửa, thiên phú dị bẩm, sau khi rời khỏi nhà họ Nguyễn đã bái thầy cầu học, là cậu sao?”
“Là tôi” Người đàn ông hút một hơi thuốc lá, nhàn nhạt nói: “Nói cho tôi biết, em tôi là do ai giết?”
“Hả? Cậu đến đây là vì chuyện này sao? Không phải tôi đã nói rất rõ ràng qua điện thoại rồi à? Bác sĩ Lâm của Giang thành, nếu như các người muốn báo thù thì cứ đến Giang thành, nhưng tôi không cho rằng các người có thể báo được mối thù này đâu, vẫn là nên nhân nhượng cho qua để yên thân, cứ vậy mà chấm dứt đi, đừng có kéo nhà họ Nguyễn dính vào chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694106/chuong-2081.html