Người nhà họ Kiều vừa ra khỏi sơn trang thì lập tức dừng lại. “Người của Tập đoàn Dương Hoa có đi theo không?” Kiều Long Nam Nam nhìn xung quanh vài lần, khàn giọng hỏi. “Thưa ông chủ, không có ạ. Trước khi chúng ta vào đây, người của chúng ta đã giám sát hết tất cả mọi thứ ở đây rồi! Hiện nay bác sĩ Lâm vẫn đang ở trong sơn trang nhìn những thẻ tre, chưa từng rời khỏi đó, cũng không phải người trông chừng chúng ta!” Người đứng phía sau cung kính bước tới nói. “Hừm, xem ra bác sĩ Lâm này không có chút phòng bị nào đối với chúng ta.
Kiều Long Nam liếc nhìn Kiều Tín Mạnh rồi hừ lạnh, nói: “Tên khốn kia, còn không mau tới đây?” "Ba..."
Kiều Tín Mạnh run rẩy bước tới. “Bị thương ở đâu rồi à?” Kiều Long Nam lạnh lùng hỏi. “Không... Không có bị thương chỗ nào hết.” Kiều Tín Mạnh cứng đầu đáp. “Bác sĩ Lâm không tra tấn con sao?” “Chuyện đó... Chuyện đó. Không có. Bác sĩ Lâm cũng không mọi bất cứ thông tin gì từ con cả. “Nếu đã như vậy thì sao con còn yếu đuối như vậy hả? Thật vô dụng, làm mất hết mặt mũi nhà họ Kiều chúng ta!” Kiều Long Nam trực tiếp giơ cánh tay lên tát một bạt tay.
Chát
Tiếng bạt tay giòn giã vang lên.
Kiều Tín Mạnh bị đánh đến xoay một vòng, xém tý nữa là ngồi bệt xuống đất. “Ba. Con.” Kiều Tín Mạnh che mặt muốn nói gì đó, nhưng đã bị Kiều Long Nam hét lên một cách nghiêm khắc ngắt ngang. “Câm miệng! Cái thứ chuyên làm mất mặt này, mau cút ngay!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694090/chuong-2065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.