Sau khi Phan Lâm rời đi, trên mặt Thư Dương đầy vẻ oán hận, có thể nói hôm nay hoàn toàn mất mặt, sau những chuyện xảy ra, e rằng sau này khó có chỗ đứng ở Yến Kinh.
"Ông nội, hôm nay nhà học Thư chúng ta coi như là phải cúi đầu trước tên bác sĩ Lâm đó rồi! Như vậy sao mà coi được? Dù anh ta là nguyên soái nhưng với uy lực hiện tại của nhà họ Thư chúng ta, sợ gì hắn chứ?" Thư Dương nghiến răng không phục.
“Mọi chuyện k đấy!” Ông thư nói.
“Quân đội biên giới phía Bắc làm sao chứ?” Thư Dương sững sờ hỏi.
Nhưng ông Thư lại lắc đầu: “Sự việc quá phức tạp, khó mà giải thích cho cháu được, nói tóm lại con phải nghe ta, từ hôm nay, nếu gặp bác sĩ Lâm thì né đi! Nếu cứ đối đầu với hắn, rồi hắn khăng khăng muốn giết con thì ông nội con cũng không bảo vệ nổi con đâu!”
Thư Dương hít một hơi thật sâu, kinh hãi nhìn ông nội.
Ông cũng bảo vệ không nổi sao?
Sao tên bác sĩ Lâm đó lại lợi hại đến thế chứ?
Sau khi đưa người nhà họ Kiều trở về, Phan Lâm liền từ biệt Kiều Huyền My và những người khác, dự định quay về Yến Kinh.
Chiêm Nhất Đao và Bạch Thiểu Quân đã sắp xếp xong chuyến bay buổi trưa rồi.
Phan Lâm không định ở lại nữa mà đi thẳng ra sân bay.
Có hai chiếc ô tô màu đen đang đậu bên đường.
Cửa sổ xe trượt xuống, Nông Minh Chiến ngồi ở chiếc xe phía trước nhìn Phan Lâm.
Phan Lâm hiểu ý, bảo Chiêm Nhất Đao và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694069/chuong-2044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.