"Thầy, tại sao có thể như vậy... Bây giờ... Bây giờ nên làm cái gì?” Tadashi có chút luống cuống, hàm răng cũng đang nhẹ nhàng. run lên.
"Căn bản là không thể giết chết được cậu ta! Cậu ta là ma thần sao? Cậu ta có cơ thể bất sao?” Asami cũng vô cùng rung động. "Hai người đồng loạt ra tay với tôi!” Cuối cùng ông lão đã không còn khinh thường nữa, quyết định tìm giúp đỡ. Hai người nuốt nước miếng một cái, đứng lên trước.
"Thầy, bọn con phải làm thế nào?” Asami thận trọng hỏi.
"Hai người không cần sợ hãi, mặc dù đánh không chết cậu ta, nhưng cậu ta cũng không phải là vô địch, cậu ta cũng có sơ hở, tôi đã biết giết chết cậu ta như thế nào rồi! Hai người đồng loạt ra tay cùng tôi, giúp tôi kiềm chế lại người này! Tốc độ của cậu ta, lực lượng thậm chí là lực phản ứng thật ra cũng không hề khoa trương như vậy, chỉ cần không chế được cậu ta, tôi sẽ có thể móc trái tim của cậu ta ra, tôi không tin một người không có trái tim, còn có thể sống được!” Ông lão lạnh lùng nói.
Hai người nghe tiếng, hai mắt toả sáng.
"Thầy, bọn con hành động đây!” Asami hộ.
"Ra tay!"
Ông lão la lên.
Hai người xông ra ngoài trong nháy mắt.
Không biết bọn họ rút một con dao găm ra từ chỗ nào, nhìn giống đạo võ sĩ, lại không thon dài giống đạo võ sĩ, càng giống với nhẫn đao hơn.
Phan Lâm thoáng đứng vững, ngước mắt nhìn.
Nhưng mà hai người đang vọt tới từ hai bên trái phải đột nhiên biến mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694059/chuong-2034.html