Phương Kỳ Lân hoàn toàn choáng váng.
Đầu của anh ta trống rỗng, đôi mắt trợn to, ngơ ngác nhìn Phan Lâm x đứng ở bên cạnh.
Ầm!
Lúc này, chiếc tàu sân bay ở xa xa kia trực tiếp nổ tung, thân tàu vỡ vụn dần dần chìm vào biển cả.
Sóng biển ngập trời, ngọn lửa hừng hực. Lửa và nước dường như muốn bao trùm cả trời cao.
Một màn cực kì chấn động!
Nhưng cho dù có chấn động, cũng không sánh bằng bản lĩnh của người đàn ông trước mặt này!
Phan Lâm lấy ra một cây ngân châm, đâm vào trên người Phương Kỳ Lân.
Chỉ một thoáng, cảm giác đau đớn trên người Phương Kỳ Lân đều biến mất.
Tiếp đó Phan Lâm thả người nhảy lên, nhảy vào bên trong cái hang lớn trên boong tàu, trực tiếp vớt minh chủ Hồng Vũ ở bên trong ra, đặt ở bên cạnh Phương Kỳ Lân.
"Phương Kỳ Lân, anh lập tức dẫn bọn họ rời đi đi, tôi tạm thời dùng ngân châm ổn định lại vết thương của anh, nhưng vết thương của anh không nhẹ, cần lập tức trị liệu, anh hãy nhanh chóng rời đi” Phan Lâm nói.
"Vậy bác sĩ Lâm, anh... thì sao?” Phương Kỳ Lân lộp bộp hỏi. "Tôi phải đi đến chỗ hẹn, nếu không sẽ không đủ thời gian”
Phan Lâm lạnh nhạt nói, quay người muốn đi. "Bác sĩ Lâm! Xin chờ một chút!” Phương Kỳ Lân đột nhiên hô một tiếng. "Còn có việc gì?” Phan Lâm nghiêng đầu.
Phương Kỳ Lân do dự một chút, khàn khàn nói: “Bác sĩ Lâm, chẳng lẽ anh không biết tôi ở trên mạng chửi bới anh sao?”
"Biết”
"Vậy anh... Vì sao còn cứu tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694051/chuong-2026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.