Đa số mọi người đều cho rằng người này bị điên! Người thanh niên này dám gọi bác sĩ Lâm ra ngoài?
Anh ta là ai? Đầu óc có vấn đề?
Chẳng lẽ anh ta quen bác sĩ Lâm?
Bây giờ là cử nóng đầu là nghĩ mình có thể điên được sao?
Một số người chỉ cần có chút quyền thế ở đây đều biết người thanh niên này là ai!
"Thư Dương? Người nhà họ Thư đến rồi." Một vài tiếng thì thầm vang lên. "Chắc chỉ là trùng hợp thôi? Ở Yến Kinh này chỉ có một nhà họ Thư thôi sao?"
này?"
"Aizz! Nhà họ Thư thật sự đến đây? Chẳng lẽ học sinh của Cổ Nam nói đúng, nhà họ Thư... muốn nhúng tay vào chuyện lần
"Ôi trời! Không phải chứ! Nếu nhà họ Thư muốn nhúng tay vào chuyện này, tôi e là bác sĩ Lâm của chúng ta cũng phải khom lưng cúi đầu!"
“Lần này bác sĩ Lâm không thể đụng đến Cổ Nam rồi!"
Mọi người xung quanh âm thầm nói nhỏ. Dựa vào những lời nói chuyện của họ, những người không biết Thư Dương đều cảm giác người này cây có chỗ dựa lớn mới có thể mắng chửi bác sĩ Lâm như vậy.
Phan Lầm nhìn những người mặc vest đứng quanh mình, bình tĩnh nói: “Tôi cho các người một cơ hội, cút ngay đi, nếu không, đừng hối hận!"
"Cho ai? Anh cũng xứng sao?" Thư Dương hơi vẫy tay.
Soat!
Những người mặc vest đồng loạt rút súng, chĩa thẳng vào Phan Lâm. Bảy mươi tám họng súng tôi như miệng của quỷ dữ đồng loạt chỉ vào cùng một một chỗ, khiến những người đứng ngoài cũng phải run lên vì sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694033/chuong-2008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.