“Khụ khụ... Khụ khụ khụ..”
Cổ Nam lại ho khan một hồi, người bên cạnh vội vàng bưng thuốc, vỗ lưng cho ông ta.
Một người y tá tư nhân cũng chạy đến, kiểm tra đơn giản cho Cổ Nam một chút, dặn dò ông ta không thể tức giận, phải nghỉ ngơi thật tốt.
Nhưng Cổ Nam không quan tâm.
“Hôm nay ta không dạy dỗ thứ chó má này cho tốt, sợ là về sau ai cũng dám bừa bãi trước mặt ta!” Cổ Nam tức giận nói, chưa nói được mấy câu, lại ho khan dữ dội một hồi.
“Ba! Ba bớt giận, không đáng hao tổn thân thể vì cái thứ chó má này!”
"Đúng đó thầy, người phải tĩnh dưỡng cho tốt, thân thể quan trọng!”
Đám người bên cạnh nhao nhao khuyên nhủ.
“Không cần phải nói nhiều như vậy! Người đầu, đến nhổ hết răng của con khốn này cho ta, vứt cô ta ra ngoài! Từ hôm nay, ta muốn cô ta không đứng dậy nổi ở Yến Kinh, người nhà họ Kiều cũng không thể bảo vệ cô ta! Nếu có ai dám bảo vệ cô ta, ta liền xử lý chung một lượt!” Cổ Nam hét lên.
“Vâng!”
Có người đáp lời. Những người còn lại đều rụt rè. Người đàn ông này thật quá ác độc! Không cho người ta một con đường sống! Đây thật sự là danh sự đức cao trọng vọng đó sao? Với tính khí cùng thủ đoạn này, ai dám khiêu chiến với ông ta? “Thầy, để em tới!”
Hoàng Hồng Diễm lại vột ra, tức giận bừng bừng rống lên: “Á khốn này dám làm con bị thương, còn muốn cào hỏng mặt con! Để con nhỏ từng cái răng của cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694029/chuong-2004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.