Nhà họ Lâm ở Yến Kinh.
Một người mặc lễ phục trang nghiêm, đầu tóc gọn gàng nhanh chóng bước vào cửa nhà họ Lâm.
Phía sau chính là các nguyên lão của nhà họ Lâm, bọn họ cung kính đứng ở phía cuối, cúi đầu rũ mắt không dám nhìn thẳng, động tác của mỗi người đều vô cùng cung kính...
Chờ tới khi vào tới phòng chính, người đàn ông mặc lễ phục kia đi lên trước, sau đó ngồi xuống vị trí người đứng đầu.
Không khí ở đây vô cùng kỳ lạ nhưng cũng vô cùng nghiêm túc. Mọi người không dám thở mạnh!
"Các người làm những chuyện như vậy sao?" Người đàn ông mặc lễ phục trang nghiêm thế nhưng không mất đi sự ưu tú, đưa mắt nhìn hiện trường một lượt, vẻ mặt không chút thay đổi lên tiếng.
"Ngài." Phan Hạo Thiên vẫn còn định giải thích. Thế nhưng đã bị lời nói của đối phương chặn lại.
"Ngậm cái miệng thổi của ông lại đi! Việc kia đã khiến cho danh dự của nhà họ Lâm bị quét sạch! Bây giờ các người có nói gì hay giải thích gì cũng chỉ khiến tôi cảm thấy buồn nôn! Các người còn không bằng cả cái cầu tiêu!" Người đàn ông mặc lễ phục lạnh lùng lên tiếng.
Mọi người có mặt ở đó đều á khẩu không nói được gì. Nhớ Quay lại với truyện t amlinh 2 4 7.
"Chỉ có một tên bác sĩ lâm mà các người cũng không đối phó được, các người đúng là một lũ vô dụng! Những thứ mà gia tộc dốc sức đổ vào cho các người cũng không bằng lấy đi cho chó ăn!" Người đàn ông mặc lễ phục cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693997/chuong-1972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.