Bạch Họa Thủy kia kinh ngạc nhìn Phan Lâm, đại khái cô ta cũng không ngờ anh sẽ nói ra những lời này.
Một lúc sau, cô ta hừ lạnh lên tiếng: "Bác sĩ Lâm, anh đang giả vờ cái gì đấy? Anh trói tôi thế mà bây giờ lại hỏi tôi là ai! Anh đang đùa cái gì thế?"
"Cô gái, tôi thật sự không biết cô là ai, tôi cũng không nhận ra cô, sao cô lại nói tôi bắt cóc cô? Cô có cảm thấy buồn cười không?" Phan Lâm nghi ngờ lên tiếng.
"Anh mạnh miệng quá nhỉ?" Bạch Họa Thủy tức giận lên tiếng: "Chẳng phải vì chuyện tôi rêu rao tội của anh ra ngoài sao?" . ngôn tình sủng
"Vậy thì tốt quá thế nhưng tôi cũng muốn nghe thử một chút rốt cuộc tôi đã làm chuyện gì rồi" Phan Lâm nhẹ nhàng lên tiếng.
Bạch Họa Thủy há miệng thế nhưng lại á khẩu không nói được gì.
Người thanh niên đứng ở đây cũng cảm thấy có chút sốt ruột, nhanh chóng thấp giọng lên tiếng: "Bác sĩ Lâm! Minh chủ Họa Thủy đang đứng ở đây! Nếu anh chịu ngoan ngoãn thừa nhận, tôi luôn ủng hộ việc thành thật sẽ được nhận khoan hồng, có thể tôi sẽ xử lý nhẹ tay hơn một chút. Thế nhưng nếu anh vẫn cứ mạnh miệng như thế, u mê không chịu tỉnh! Vậy thì cũng đừng trách tôi vô tình!".
"Cậu Hoàng! Cậu đừng kích động!" Dường như bà Quế nhận ra được gì đó, lập tức quát lên.
Thế nhưng người thanh niên đó cũng không phải người kiên nhẫn: "Tất cả nhân chứng đều có mặt ở đây, cái gì mà kích động với không kích động chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693995/chuong-1970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.