Tất cả mọi người đều sửng sốt. Người nhà họ Nông kinh ngạc nhìn Lưu Vũ Hàng, ngay sau đó dần nổi lên cơn tức giận.
“Cậu... Cậu... Thật to gan. Thật quá to gan. Cậu dám nghi ngờ y thuật của tôi sao? Cậu... đáng chết” Bác sĩ Diệu tức giận đến mức mặt đỏ cả lên, cả người run rẩy, cắn răng nghiến lợi nói.
“Bác sĩ Diệu, nếu ông cảm thấy y thuật của ông tốt hơn bác sĩ Lâm, vậy sao ông không thể bác sĩ Lâm thử qua đi, để cho anh ấy mau tới cứu thủ trưởng. Nếu như anh ấy không cứu sống được, vậy thì chứng
minh được rằng y thuật của anh ấy không bằng ông. Người sẽ là do anh ấy hại chết. Còn nếu anh ấy cứu sống được... Tất cả chuyện sau đó cũng không cần tôi nhiều lời” Lưu Vũ Hàng giải ý.
Bác sĩ Diệu nghe vậy, than thở già nua giật mình, bỗng nhiên có phản ứng. Thằng nhóc con chưa mọc hết lông đầu này lại dùng phép khích tướng à. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Bác sĩ Diêu vội vàng tỉnh táo lại, hừ giọng: “Thủ trưởng Chiến đã chết. Người chết đáng được tôn trọng nhất. Thân là con cháu đời sau, sao dám đạp lên hài cốt của ông ấy chứ?”
“Ông không dám sao?” Lưu Vũ Hàng nóng nảy.
Bác sĩ Diêu không thèm để ý tới anh ta, nói với Nông Toàn: “Anh Toàn, cô Mai, hai người mau đi lo hậu sự cho thủ trưởng đi. Hôm nay sơn trang của tôi có nhiều xung đột, tôi muốn đóng sơn trang không tiếp khách. nữa. Xin phiền mọi người mau rời đi cho”
“Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693983/chuong-1958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.