"Các người... Sao lại làm mất loại thuốc quan trọng như vậy hả?"
Phan Lâm trợn tròn hai mắt, không thể tưởng tượng nổi.
Lưu Vũ Hàng khóc không ra nước mắt: "Bác sĩ Lâm, tôi... Tôi cũng không còn cách nào khác, thuốc này là do con gái của Thủ Trưởng làm rơi... Ném ra bên ngoài cửa sổ, tôi ở dưới lầu tìm nửa ngày cũng không thấy."
"Bị con gái thủ trưởng ném đi?" Phan Lâm sững sờ.
"Đúng vậy! Bác sĩ Lâm, nói câu này có lẽ anh không thích nghe, thật ra không ít người nhà thủ trưởng không thích anh, bọn họ tìm hiểu anh qua ti vi, cảm thấy anh tuổi còn rất trẻ, không thể nào có được y thuật thần kì như vậy, cảm thấy anh nhất định là đang lừa gạt mọi người, cho nên không tin tưởng đảm nhiệm anh cho lắm, con gái của thủ trưởng, cô ta biết được thuốc này là anh. dành cho thủ trưởng, cho rằng thuốc này sẽ làm hại thủ trưởng, nên đã ném đi... Tôi... Tôi không còn cách nào, liền chạy đến tìm anh.." Lưu Vũ Hàng vội la lên: "Bác sĩ Lâm, anh vẫn là nên màu theo tôi trở về đi"
Không ngờ mọi chuyện là như thế...
"Việc này không nên để chậm trễ, chúng ta mau đi thôi!"
Phan Lâm cũng không dài dòng, lập tức quát khẽ, đi theo Lưu Vũ Hàng chạy đến bữa tiệc.
Băng Thiếu Quân và Chiêm Nhất Đạo lập tức đuổi theo.
"Anh.."
Kiều Huyền Mi còn muốn la lên, nhưng nhìn thấy sắc mặt vội vàng gấp gáp của Phan Lâm, cũng ngừng lại.
Lâm Phan thấy cô ta không có việc gì, mới yên tâm, nhưng mà lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693974/chuong-1949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.