Sân bay.
Phan Lâm dẫn theo Chiêm Nhất Đao cùng với một lượng lớn tình nhuệ của Đông Hoàng Giáo đi xuống máy bay.
Chiêm Nhất Đao bởi vì cơ thể mới khôi phục, ông ta vẫn phải chống gậy đi đường, bước đi run lẩy bẩy, có vẻ rất bất tiện.
Nhụy Thi đã sớm tới sân bay đợi đón máy bay.
Thấy Phan Lâm đi ra, lúc này đi tới đón.
“Chủ tịch Lâm! Đi đường vất vả rồi!”
Nhụy Thi mỉm cười, đôi mắt rạng rỡ nhìn chằm chằm Phan Lâm, sâu trong đôi mắt tràn ngập sùng bái.
“Khách sáo quá, cô lập tức sắp xếp khách sạn và chỗ ăn cơm đi, thời gian của chúng tôi rất gấp, đừng nên chậm trễ nữa”
Phan Lâm nói.
“Yên tâm đi chủ tịch Lâm, mọi chuyện đã sắp xếp thỏa đáng, mời đi bên này.”
Sau khi nói xong, Nhụy Thi dẫn Phan Lâm đi tới chiếc xe đỗ ở bên ngoài, đi thẳng tới khách sạn đã bố trí sẵn.
Phan Lâm không có khả năng vừa xuống máy bay đã lập tức đến dinh thự nhà họ Phan.
Đã tới khởi binh hỏi tội, dù ít dù nhiều vẫn phải nên đi theo nước chảy.
Bởi vậy Phan Lâm phái một người tới nhà họ Phan trước, xem thái độ của bọn họ.
Nhưng ngay khi xe đang lái tới giao lộ Yến Trì...
Rầm...
Một chiếc xe đột nhiên đâm mạnh vào đuôi xe mà Phan Lâm đang ngồi.
Toàn bộ mọi người đều ngẩn ra.
“Có biến! Bảo vệ cậu Lâm!”
Chiêm Nhất Đao lập tức ý thức được chuyện gì đó, lớn tiếng kêu lên.
Những người đi theo chiếc xe nhanh chóng xông xuống, bao bọc vây quanh chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693914/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.