Chương trước
Chương sau
Sau cùng Trịnh Tú Lan cũng không thể đến nhà hàng Bỉ Dực ăn cơm, hai người bọn họ chọn một quán ăn nhỏ bên đường.
Phan Lâm không quan trọng việc ăn ở đâu, chỉ cân môi trường xung quanh sạch sẽ, mùi vị không tôi là được.
Ăn cơm xong, Phan Lâm tiễn Trịnh Tú Lan về nhà.
Mà đợi sau khi Hàn Long đến buổi họp báo công tác phá dỡ và di dời nhà hàng Bỉ Dực, Phan Lâm mới hiểu được tại sao Trịnh Tú Lan lại vất vả đặt bàn trước, kiên quyết muốn vào bên trong ăn cơm.
Hóa ra nhà hàng Bỉ Dực kia mang ngụ ý bỉ dực song phi, đến đây ăn cơm đa phân là thanh niên nam nữ, thường là các cặp đồi.
(Bỉ Dực Song Phi: phác họa hình ảnh đôi chim liền cánh, cùng nhau bay lượn trên bâu trời, đây cũng là ngụ ý vợ chông tâm đầu ý hợp, cùng nhau sống hạnh phúc đến khi đầu bạc.) Nghe nói người có thể lên tầng cao nhất ăn cơm, thì nhất định có thể bên nhau đến lúc đầu bạc răng long.
Ước nguyện tốt đẹp như vậy, có biết bao nhiêu người hướng tới? Mặc dù rất nhiều người đều biết đây chẳng qua chỉ là mánh khóe ông chủ của nhà hàng Bỉ Dực cố ý tung ra, nhưng mà nhiều người lại thích như vậy, tình nguyện không tiếc tiền bỏ ra một cái giá lớn, cũng muốn có được một chút vận may.
Chủ tịch Lâm mạnh mẽ vang dội dỡ bỏ nhà hàng Bỉ Dực, tạo nên một cơn chấn động trên mạng xã hội, không ít người oán thán khắp nơi, nói thẳng chủ tịch Lâm quá đáng.
Nhưng mà Phan Lâm cũng không để ý đến cái nhìn và đánh giá của những người này.
Bây giờ anh còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Đưa Trịnh Tú Lan về nhà xong, Phan Lâm quay lại công ty làm công tác chuẩn bị.
Ngày hôm sau, Hứa Sóc mang theo “đầu”
của Phan Lâm gấp gáp đi đến văn phòng hiệp hội.
Hiện nay, văn phòng hiệp hội nằm ở một nơi gọi là núi Long Ngâm.
Chẳng qua đây không phải là cơ sở chủ chốt của hiệp hội, nơi này chỉ là văn phòng lâm thời của hiệp hội mà thôi, trụ sở chính của hiệp hội nằm ở đâu, trước mắt còn chưa ai biết.
Mà đại hội triệu tập cũng chỉ tổ chức ở trụ sở chính.
Núi Long Ngâm cách Giang Thành rất xa, gần kề với Yến Kinh.
Nói đến chuyện liên minh thương mại lần này, sau lưng còn có nhà họ Phan động chân động tay, Phan Lâm còn chưa tìm nhà họ Phan tính sổ đâu.
Đợi xử lý xong Long Giang Phong, lúc quay vê Giang Thành, anh sẽ thuận tiện thanh toán sòng phẳng với nhà họ Phan.
Phan Lâm ngôi trên máy bay riêng đi đến núi Long Ngâm.
Hứa Sóc đến sớm hơn anh gần một tiếng, lên núi trước.
Anh ta để lại tuyến đường đi, trên đường phải chú ý những gì cũng dặn dò trước, cho nên Phan Lâm hiện tại có thể xâm nhập vào hiệp hội cũng không hề khó, chỉ là đường đi đến hiệp hội và những hạng mục cần chú ý thậm chí là cạm bẫy cũng là ba ngày đổi một lần, vì vậy lần này Phan Lâm có thể đi vào, lần sau thì chưa chắc.
Hiệp hội là thần thánh, là trang trọng, là nghiêm túc.
Là đối tượng sùng bái tôn thờ của những người đứng đầu trong các ngành nghề, các giới, các lĩnh vực trong nước, địa vị của bọn họ tuyệt đối là có một không hai.
Sự tồn tại của hiệp hội vẫn luôn là một bí mật.
Không ai biết bọn họ có từ bao giờ, cũng không biết trong tay bọn họ nắm giữ bao nhiêu.
Nhưng ai cũng hiểu rõ, chỉ cần chiến thắng








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.