Sau cùng Trịnh Tú Lan cũng không thể đến nhà hàng Bỉ Dực ăn cơm, hai người bọn họ chọn một quán ăn nhỏ bên đường.
Phan Lâm không quan trọng việc ăn ở đâu, chỉ cân môi trường xung quanh sạch sẽ, mùi vị không tôi là được.
Ăn cơm xong, Phan Lâm tiễn Trịnh Tú Lan về nhà.
Mà đợi sau khi Hàn Long đến buổi họp báo công tác phá dỡ và di dời nhà hàng Bỉ Dực, Phan Lâm mới hiểu được tại sao Trịnh Tú Lan lại vất vả đặt bàn trước, kiên quyết muốn vào bên trong ăn cơm.
Hóa ra nhà hàng Bỉ Dực kia mang ngụ ý bỉ dực song phi, đến đây ăn cơm đa phân là thanh niên nam nữ, thường là các cặp đồi.
(Bỉ Dực Song Phi: phác họa hình ảnh đôi chim liền cánh, cùng nhau bay lượn trên bâu trời, đây cũng là ngụ ý vợ chông tâm đầu ý hợp, cùng nhau sống hạnh phúc đến khi đầu bạc.) Nghe nói người có thể lên tầng cao nhất ăn cơm, thì nhất định có thể bên nhau đến lúc đầu bạc răng long.
Ước nguyện tốt đẹp như vậy, có biết bao nhiêu người hướng tới? Mặc dù rất nhiều người đều biết đây chẳng qua chỉ là mánh khóe ông chủ của nhà hàng Bỉ Dực cố ý tung ra, nhưng mà nhiều người lại thích như vậy, tình nguyện không tiếc tiền bỏ ra một cái giá lớn, cũng muốn có được một chút vận may.
Chủ tịch Lâm mạnh mẽ vang dội dỡ bỏ nhà hàng Bỉ Dực, tạo nên một cơn chấn động trên mạng xã hội, không ít người oán thán khắp nơi, nói thẳng chủ tịch Lâm quá đáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693908/chuong-1883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.