*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điều không thể chấp nhận được đối với một võ giả không bao giờ là cái chết, mà là sự bất lực.
Trơ mắt chứng kiến rất nhiêu điều không may mắn xảy ra, nhưng không có khả năng thay đổi.
Đây là tuyệt vọng cỡ nào? Sau khi trúng độc, Chiêm Nhất Đao đã trải qua quá nhiêu chuyện như vậy.
Trên thực tế, sau khi Chiêm Nhất Đao bị trúng độc, kẻ thù đã có cơ hội giết chết ông ấy, nhưng kẻ thù muốn ông ấy bị chất độc hành hạ chết từ từ nên mới không giết ông ấy ngay từ đầu, để cho Chiêm Nhất Đao trốn thoát.
Chiêm Nhất Đao vốn tưởng rằng cả đời này sẽ không có cách nào chữa khỏi, nhưng lại không hề nghĩ tới, sau khi được Phan Lâm châm kim bạc, hai chân thật sự đã có lại cảm giác.
“Chiêm Nhất Đao, ông nằm xuống nghỉ ngơi thật tốt, hợp tác theo các phương pháp điều trị của tôi.
Tôi cam đoan trong vòng một tháng, ông sẽ trở lại như cũ”
Phan Lâm nói.
“Tốt! Tốt! Lâm tiên sinh!" Chiêm Nhất Đao lập tức nằm xuống, không dám động đậy nữa.
Nhưng sự hưng phấn khiến thân thể ông ấy không ngừng run lên, điều này khiến Phan Lâm gặp rất nhiều khó khăn trong việc tiến hành kim châm.
Một giờ sau, Phan Lâm mồ hôi nhễ nhại bước ra khỏi phòng y tế.
Nguyên Tinh cũng đi theo.
“Chúc mừng chủ nhân!”
Nguyên Tinh trên mặt hiện rõ vẻ tươi cười nói.
"Chúc mừng?" “Chúc mừng chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693898/chuong-1873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.