*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Toàn bộ bờ sông đang chìm trong tình trạng hỗn loạn vô cùng.
Vô số người qua đường la hét.
"Làm sao vậy? Có động đất sao?" "Quá kinh khủng!" "Gọi cảnh sát! Gọi cảnh sát!" "Mẹ ơi.
" Âm thanh của sự sợ hãi là vô tận.
Trên đường xảy ra náo loạn, một số người vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.
Ở đài ngắm cảnh đã bụi đất tung bay.
Tất cả những người trên đài ngắm cảnh đang hóng chuyện đã hoảng sợ bỏ chạy hết.
Chỉ còn có Phan Lâm, Lý Ái Vân, Nguyên Tinh và những người khác, cũng như bên kia có Hạ Kiếm Tâm và Dịch Thần Tiên.
Giờ phút này Dịch Thần Tiên vẫn há to miệng kinh ngạc, ngẩn người nhìn Phan Lâm.
Đầu anh ta ong ong và trở nên đờ đẫn.
Còn Hạ Kiếm Tâm đang bị Phan Lâm đè đầu xuống mặt đất, da thịt trên đầu rách toạc thành mảng, mặt ông ta chảy đầy máu, nhìn vô cùng kinh tởm.
"Bác Hại!" Dịch Thần Tiên kêu lên.
Hạ Kiếm Tâm gầm gừ muốn vùng vẫy thoát ra.
Nhưng một tay Phan Lâm dường như nặng cả ngàn cân, dù ông ta có cố gắng thế nào cũng không thể thoát ra được, ông ta nằm trên mặt đất khó mà gượng dậy nổi.
"Cái gì!" Hạ Kiếm Tâm dường như không cam lòng, ông ta gào thét lên một tiếng, năng lượng toàn thân ông ta bộc phát, thân thể hóa thành một thanh kiếm nhỏ xảo trá, giống như một con châu chấu, đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693878/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.