*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Ái Vân lúc này đã hoàn toàn tuyệt vọng. Chủ tịch Lâm, rõ ràng là anh muốn đối mặt với người của Liên minh doanh nghiệp! Đã hết rồi! Thế là xong! Lý Ái Vân liên tiếp lui về phía sau hai bước, cô ngôi bệt dưới đất, nước mắt tuôn rơi như suối. Cô đã phải chịu đựng tất cả những ân oán, chịu đựng mọi tủi nhục, không muốn phạm sai lầm, cô muốn cứu sỗng những người xung quanh, và cô muốn tiếp tục tồn tại, nhưng bây giờ, tất cả đều đã bị hủy hoại. "Tất cả đều là lỗi của tôi, nếu tôi có thể nói ra hết thực lực của Liên minh doanh nghiệp để cho chủ tịch Lâm có quyết định đúng đản, anh ấy sẽ không hấp tấp như vậy, tất cả đều là lỗi của tôi!" Lý Ái Vân tay nắm chặt tóc, cô đau đớn đến tột cùng. "Ái Vân, em không sao chứ?" Phan Lâm đỡ Lý Ái Vân dậy, lo lắng hỏi.
Lý Ái Vân lắc đầu, không biết nên đối mặt với loại chuyện này như thế nào. "Chờ một chút, khi anh xử lý xong chuyện ở đây anh sẽ đưa em trở vê." Phan Lâm nhẹ nhàng nói, sau đó quay người đi về phía Dịch Thần Tiên bên kia.
"Lâm thần y, tôi xem ra anh cũng không phải rất thông minh, chẳng lẽ anh cho rằng bọn chó mèo này có thể giữ tôi lại hay sao?”
Dịch Thần Tiên cười, ánh mắt khinh thường nhìn những người xung quanh. "Chó mèo?”
"Cũng to gan thật!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693876/chuong-1851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.