*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông già thân hình gầy guộc, vẻ xương xấu, râu xôm xoàm, trên da điểm những vết đồi mồi có chút sân sùi.
Dường như ông lão đã tám chín mươi tuổi, nhưng Long Minh biết rằng ông này đã sống hơn hai trăm tuổi vì ông ta là một vị thần sống thực sự.
“Được rồi, ba...con không phải đã nói như vậy rôi sao? Con không phải trúng độc.
Hiện tại sức khỏe của con rất tốt, căn bản ba đã bị tên họ Lâm lừa gạt rồi”
Long Gia Phong cười nói.
“Không, anh đã bị trúng độc rồi”
Bác sĩ Khâu đột ngột nói.
Long Gia Phong cả người bỗng run lên.
Long Minh cũng vội vàng nắm chặt tay bác sĩ: “Cũng xin nhờ bác sĩ Khâu cố gắng cứu con trai tôi.”
“Anh Long đừng lo lắng, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”
Bác sĩ Khâu nhẹ giọng nói, sau đó vẫy tay với Long Gia Phong: “Long Gia Phong, lại đây."
“Dạ...
Bác sĩ Khâu...' Long Gia Phong trong lòng cảm thấy có chút không yên tâm, thận trọng bước tới.
Bác sĩ Khâu năm lấy cổ tay anh ra hiệu bắt mạch cho anh.
Anh khẽ nhắm mắt lại, như thể cảm nhận được điều gì đó.
Một lúc sau, mọi người đột nhiên mở mắt ra.
“Cái gì?”
Bác sĩ kinh ngạc kêu lên, sau đó đưa tay cầm lấy kim quang trên người Long Gia Phong xuống, sau đó quan sát màu bạc của kim quang.
Một lúc sau, vẻ mặt Bác sĩ Khâu đầy kinh ngạc và khó tin.
Nhìn thấy cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693871/chuong-1846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.