*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hành động này không thể dùng từ phách lối để hình dung nữa.
Đây hoàn toàn là không nể mặt Dương Hoa, không nể mặt Nguyên Tinh, không nể mặt Tào Đức Duy, không nể mặt Phan Lâm! Bọn họ vội vàng chạy ngay về phía bệnh viện.
Hiện tại trong khu bệnh viện.
Lý Ái Vân đang nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi.
Cô vừa trải qua một cuộc kiểm tra toàn diện và ngủ một giấc, tâm trạng của cô đã ổn định lại một chút.
Thủy Bình Vân ngồi ở bên cạnh giường bệnh cùng cô trò chuyện.
Nhưng Lý Ái Vân chỉ cúi đầu không nói gì, vẻ mặt cô vẫn phờ phạc thiếu sức sống, hàng lông mày nhíu chặt.
"Ái Vân!" Đúng lúc này, một tiếng kêu gấp gáp từ cửa phòng truyên đến.
Lý Ái Vân khế ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy bóng người đang xông tới, đôi mắt đang lơ đãng của cô lập tức lấy lại vẻ sáng ngời.
“Tú Lan!”
Nước mắt Lý Ái Vân lại trào ra, giang hai tay ôm lấy Trịnh Tú Lan đang lao đến.
“Ái Vân, sao em lại ngốc như vậy? Tại sao?”
Trịnh Tú Lan hai mắt cũng đỏ lên, ôm chặt cô gái trong lòng mà lẩm bẩm.
Vẻ mặt Lý Ái Vân lại càng trở nên đau khổ.
"Trịnh tiểu thư.
Cô đến rồi thật tốt quá, Lý tiểu thư xin nhờ cô chăm sóc, cô cứ trò chuyện với cô ấy.
Tôi xin phép.”
Thủy Bình Vân nhanh chóng đứng dậy, cười cười chào hỏi rồi chuẩn bị đi ra ngoài.
Nhưng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693866/chuong-1841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.