*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Độ sắc bén của Bảo đao gọt xương là điều không thể nghi ngờ.
Cung chủ Mạc Tâm cũng có thể cảm nhận rõ ràng bảo đao của mình đã hoàn toàn xuyên thẳng vào cơ thể Phan Lâm.
Nhưng tại sao người này vẫn chưa chết? Có phải là do sức sỗng quá mạnh mẽ nên đã níu kéo lại chút hơi tàn không? Đúng vậy! Chính xác là như vậy! Cung chủ Mạc Tâm nghiến răng dùng hết sức nện mạnh con dao, cố gắng đâm bảo đao gọt xương vào người Phan Lâm một lân nữa.
Nhưng lần này, bà ta kinh ngạc phát hiện sức lực của bản thân không mạnh bằng Phan Lâm! Cho dù bà ta có cố gắng đến đâu cũng không làm được gi! Mạc Tâm kinh hãi tột cùng.
Có cái gì đó không đúng! Nếu như người này chỉ là dựa vào sinh lực mạnh mẽ chống đỡ, làm sao còn có cường hãn như vậy? Chẳng lẽ những tổn thương do Bảo đao gọt xương gây ra trên người anh ta hoàn toàn không ảnh hưởng đến anh ta chút nào hay sao? Mạc Tâm trong nháy mắt nâng một chưởng lên, chưởng mạnh vào ngực Phan Lâm.
Một chưởng này tích tụ toàn bộ sức mạnh toàn thân của bà ta, uy lực vô hạn, cộng thêm có bột độc trợ lực, sức sát thương kinh người.
Bộp! Phan Lâm thật sự buông tay ra, cả người lui lại về phía sau, thân thể có chút chao đảo không đứng vững.
Anh cúi đầu xem xét, trên ngực xuất hiện một dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693855/chuong-1830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.