Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật là ngông cuồng! Trong đôi mắt Nghiêm Phong lộ vẻ tức giận, ông ta thầm hừ lạnh một tiếng.
Ông ta có phải mù đâu, Trác Toàn Khôn này có thực lực thế nào ông ta vẫn nhìn ra được, nếu lại cử đệ tử khác lên thì sẽ chỉ tăng thêm thương vong mà thôi.
Cô Sơn không phải Trường Sinh Thiên Cung, không biết y thuật, đệ tử bị thương cũng không biết tự chữa trị như người ta, mất nhiều hơn được.
Đây chỉ là một tiệc trà nho nhỏ thôi, không cân phải liêu mạng! Nghĩ đến đây, Nghiêm Phong đè nén cơn giận dữ xuống, chắp tay và nói: “Quả thật Trường Sinh Thiên Cung có rất nhiêu người tài, tôi hoàn toàn khâm phục! Cuộc so tài dừng ở đây đi" "Ha ha, phó minh chủ Nghiêm Phong khách sáo quá, tiệc trà nhỏ hôm nay được tổ chức để cùng nhau uống trà trò chuyện thôi, giao lưu so tài với nhau thì hơi đi lệch trọng tâm rồi! Nào nào nào, phó minh chủ Nghiêm Phong, uống trà thôi! Toàn Khôn, cậu đi rót ly trà, kính phó minh chủ Nghiêm Phong một ly đi”
Cung chủ Mạc Tâm mỉm cười, mở miệng nói.
Trác Toàn Khôn mừng rỡ, lập tức lấy ly châm trà và kính trà với ông ta.
"Nhóc à, xem ra con không có cơ hội rồi!" Nhìn thấy hình ảnh này, Nhị Tôn Trưởng thở dài, thì thâm với Phan Lâm.
"Không vội ạ" Phan Lâm lắc đầu, anh cũng không quan tâm mấy.
Nhưng giữa lúc đó, ông chủ Trác đột nhiên lên tiếng: "Cung chủ, ngài có thấy Toàn Khôn ưu tú không?" "Đương nhiên là vậy rồi!" Cung chủ Mạc Tâm gật gù không ngừng.
"Toàn Khôn là đệ tử mạnh nhất Thiên Cung, tôi thấy chắc không ai có thể mạnh hơn cậu ấy về phương diện thiên phú và thực lực rồi.
Tam Tôn Trường vuốt râu mà cười.
Ông chủ Trác liếc nhìn Tam Tôn Trường bằng ánh mắt đầy ẩn ý, khẽ gật đầu rồi chắp tay nói: "Đã như vậy thì sao cung chủ không nhận Toàn Khôn làm đệ tử nhập thất nhỉ?" "Hả?”
Cung chủ Mạc Tâm nhíu mày.
Những người đang có mặt ở đây cũng hết sức bất ngờ.
Ông chủ nhà họ Trác này muốn nhân cơ hội mà "rao hàng" thằng con mình đây mà...
Ông chủ Trác cười nói: "Toàn Khôn có thiên phú vượt trên người thường, có thể được gọi là thiên tài, lại còn mang lòng trung thành tuyệt đối với Thiên Cung, nếu tiến hành bôi dưỡng thì sau này chắc chắn nó sẽ trở thành trụ cột cho cả Thiên Cung! Khi đó tất nhiên Thiên Cung cũng sẽ như mặt trời ban trưa, phồn vinh hưng thịnh!" Mọi người nghe thế thì hai mắt lập tức sáng quắc mà nhìn chăm chằm vào cung chủ Mạc Tâm.
Trác Toàn Khôn cũng căng thẳng nhìn cung chủ Mạc Tâm, chờ đợi câu trả lời của bà ấy.
Bầu không khí trong đại sảnh trở nên nghiêm túc.
"Cung chủ, không phải ngài đã nói sẽ nhận Phan Lâm làm đồ đệ sao?" Nhị Tôn Trưởng sốt ruột, vội vàng đứng bật dậy la lớn.

- ---------------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.