*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật là ngông cuồng! Trong đôi mắt Nghiêm Phong lộ vẻ tức giận, ông ta thầm hừ lạnh một tiếng.
Ông ta có phải mù đâu, Trác Toàn Khôn này có thực lực thế nào ông ta vẫn nhìn ra được, nếu lại cử đệ tử khác lên thì sẽ chỉ tăng thêm thương vong mà thôi.
Cô Sơn không phải Trường Sinh Thiên Cung, không biết y thuật, đệ tử bị thương cũng không biết tự chữa trị như người ta, mất nhiều hơn được.
Đây chỉ là một tiệc trà nho nhỏ thôi, không cân phải liêu mạng! Nghĩ đến đây, Nghiêm Phong đè nén cơn giận dữ xuống, chắp tay và nói: “Quả thật Trường Sinh Thiên Cung có rất nhiêu người tài, tôi hoàn toàn khâm phục! Cuộc so tài dừng ở đây đi" "Ha ha, phó minh chủ Nghiêm Phong khách sáo quá, tiệc trà nhỏ hôm nay được tổ chức để cùng nhau uống trà trò chuyện thôi, giao lưu so tài với nhau thì hơi đi lệch trọng tâm rồi! Nào nào nào, phó minh chủ Nghiêm Phong, uống trà thôi! Toàn Khôn, cậu đi rót ly trà, kính phó minh chủ Nghiêm Phong một ly đi”
Cung chủ Mạc Tâm mỉm cười, mở miệng nói.
Trác Toàn Khôn mừng rỡ, lập tức lấy ly châm trà và kính trà với ông ta.
"Nhóc à, xem ra con không có cơ hội rồi!" Nhìn thấy hình ảnh này, Nhị Tôn Trưởng thở dài, thì thâm với Phan Lâm.
"Không vội ạ" Phan Lâm lắc đầu, anh cũng không quan tâm mấy.
Nhưng giữa lúc đó, ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693835/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.