Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Uych!”
Một bóng người bị ném mạnh xuống đất. Trong nháy mắt toàn bộ sàn đá cẩm thạch nổ tung thành từng mảnh.
Mặt đất nứt ra, sàn nhà vỡ thành những mảnh vụn, toàn bộ hiện trường trở nên hỗn độn, bụi đất mù mịt. Toàn bộ đệ tử Tượng Thanh Cung mở to hai mắt, hoảng sợ nhìn người đang nằm giữa mảnh đất vỡ vụn kia.
Đó không phải ai khác, chính là Nhiếp Nam! Mà cách chỗ Nhiếp Nam mười mét có một bóng người to lớn mạnh mẽ đứng thẳng ở đó! Chính là Giang Mã! Giang Mã đang giữ tư thế giơ nắm đấm lên cao, thân hình cao như núi, không di chuyển mà cứ đứng sừng sững như thế, vẫn luôn giữ nắm đấm. Mặc dù đó chỉ là một động tác đơn giản nhưng vẫn làm cho mọi người có mặt ở hiện trường đều chấn động và không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả. Bởi vì Giang Mã chỉ dùng một cú đấm! Chỉ một cú đấm đã đánh bại Nhiếp Nam! Hình ảnh này ai mà dám tin? Ánh nhìn của mọi người tập trung lên người Nhiếp Nam, thấy lồng ngực của Nhiếp Nam đã bong tróc da thịt, máu tươi nhuộm đỏ quần áo, cả người khẽ run lên.
Anh ta dùng hết sức lực muốn đứng dậy nhưng anh ta đã kiệt sức, không thể đứng lên. Chỉ một chiêu mà đã đánh bại Nhiếp Nam? Tất cả mọi người không thể tin được! Ai cũng biết rằng Nhiếp Nam đã đi theo Nhị Tôn Trưởng hơn hai mươi năm! Là đồ đệ có thời gian học tập dài nhất ở bên cạnh Nhị Tôn Trưởng! Có thể thiên phú của anh ta không phải là cao nhất, nhưng thực lực anh ta tuyệt đối có thể xếp vào năm vị trí đầu trong đám đồ đệ này! Mọi người đều nghĩ rằng dù Nhiếp Nam không thể thẳng thì ít nhiêu gì cũng có thể kiên trì trong trăm chiêu! Nhưng ai có thể ngờ tới, chỉ có một chiêu, cứ thế Nhiếp Nam bị hạ nốc ao! Đây đã không còn là trận đấu tay đôi nữa, mà là một cú hit! Trong một lúc, gương mặt của tất cả mọi người đều xám như tro, vô cùng hãi hùng.
Ánh mắt bọn họ nhìn Giang Mã đều tràn ngập sợ hãi... "Nhị Tôn Trưởng, hình như vị đồ đệ này của ông học không được tốt lắm! Sao lại thua nhanh thế?" Giang Thục Hồng cười nhạt một tiếng, híp mắt nói. Vẻ mặt Nhị Tôn Trưởng không có gì thay đổi nhưng ánh mắt lại rất nghiêm nghị, ông ta nhìn chằm chằm Giang Mã một lúc, khàn khàn nói: "Siêu Thể đan không hổ là Siêu Thể đan! Có thể làm một người tay trói gà không chặt trở thành một cao thủ tuyệt đỉnh! Nếu là như vậy, tôi e rằng đồ đệ của tôi rất ít người có thể là đối thủ của các người" "Nhị Tôn Trưởng, việc sử dụng Siêu Thể đan cũng không tính là làm trái quy tắc chứ? Đan dược cũng là lấy y thuật làm võ! Không phải sao?”
Giang Thục Hồng cười nói. "Đương nhiên dùng Siêu Thể đan là không trái với quy tắc! Chỉ là tôi không ngờ mấy người Giang








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.