*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cú va chạm này làm cả hô Chu Tước đều chấn động.
Những đệ tử đang có mặt ở đây thì bị mặt đất đang rung chấn làm cho ngã trái ngã phải, không đứng vững nổi.
Chờ đến khi tất cả mọi người đều đã ổn định thân mình, lấy lại tinh thần thì hình ảnh trước mắt...
đều làm họ sởn cả gai ốc.
Chu Bích Như vẫn bị Phan Lâm tóm lấy! Bây giờ cô ta đã không còn vẻ đoan trang cao quý như vừa rôi nữa mà tóc tai bù xù, mặt đây máu, trông rất dữ tợn và đáng sợ.
“Khốn...
khốn nạn!”
Chu Bích Như đau mắt ù tai, cực kì tức giận, liều mạng giãy giụa như điên.
Nhưng cho dù cô ta có giãy giụa thế nào đi chăng nữa cũng không thể nào thoát ra khỏi tay của Phan Lâm.
“A!”
Cuỗi cùng, Chu Bích Như gào lên một tiếng, toàn thân bộc phát ra hơi lửa bao trùm về phía Phan Lâm.
Tiếc rằng Phan Lâm vẫn không hề hấn gì cả.
“Không ổn rồi!”
“Đi giúp sư tỷ Bích Như nhanh lên!”
Rốt cuộc thì các đệ tử xung quanh không còn nhẫn nhịn được nữa.
Bắt đầu với tiếng hét của Trần Hồng Nguyên, tất cả bọn họ đều xông tới nhằm bao vây và tấn công Phan Lâm.
“Sao vậy? Muốn lên hết rôi à? Cho dù bọn mày có lên cùng một lần thì tao cũng không sợ đâu!”
Phan Lâm lạnh nhạt nói, ném mạnh tay vê phía đám người.
“Veol”
Thân thể Chu Bích Như bị xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693785/chuong-1760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.