"Không, không muốn." "Làm ơn thả tôi ra." "Tôi không muốn vào Hồng Nhan Cốc. Cứu." "Cốc chủ, xin hãy tha cho tôi." "Hu hu hu..."
Trong một hang động âm u và ẩm thấp, những tiếng kêu liên tục vang lên.
Những người phụ nữ đeo còng tay và kiềng xích trong hang khóc lóc.
Xung quanh là một nhóm người Hồng Nhan Cốc mặc đồ đỏ, tay cầm kiếm, vô cảm đứng nhìn tứ phía, bất cứ người phụ nữ nào không nghe lời sẽ bị đâm một nhát không thương tiếc.
Mà cốc chủ của Hồng Nhan Cốc ngồi khoanh chân trước những người này, nhắm mắt dưỡng thần.
Trước mặt cô ta là một cái vạc rất lớn, không biết trong vạc nấu canh gì, mùi lạ nồng nặc tỏa ra, xung quanh có bốn người đứng thêm vào đó một số nguyên liệu.
Nước canh trong vạc sôi sùng sục, khói dày cuồn cuộn nhưng không thể trôi ra khỏi hang khiến hang ngập trong khói. "Cốc chủ, sắp đến lúc rồi."
Thánh nữ đi tới, kính cẩn thì thầm. "Được."
Cốc chủ Hồng Nhan Cốc mở mắt ra, khàn giọng nói: "Bắt đầu dâng lễ." "Cốc chủ... Cô có muốn.. Nghĩ lại. Cô cũng biết phương pháp này sẽ tổn hại rất lớn đối với mình, một khi sử dụng, sẽ không thể khôi phục trong vòng ba năm." Thánh nữ do dự một hồi, hạ giọng thận trọng nói: "Hà tất phải vì một bác sĩ Lâm mà khiến người phải trì hoãn việc đăng thiên thành thần." "Nếu tôi không giết anh ta, sẽ có tâm ma. Nếu tâm ma không bị đuổi đi, tôi sẽ không thể trở thành thần, cho nên đây cũng là một cách để tôi chứng minh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693697/chuong-1672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.