*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Lâm có chút hoài nghi.
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy Lý Ái Vân biểu hiện như vậy.
Xảy ra chuyện gì rồi sao? Nhưng sau khi nghĩ lại, anh thực sự không biết mình đã làm sai cái gì.
Do dự một lúc, anh bước ra khỏi nhà hàng.
Lý Ái Vân đứng ở ven đường, câm điện thoại di động nhìn dòng xe chạy qua, vẻ mặt vân phức tạp như vậy, có lúc cau mày, có lúc lại nhìn xuống dưới.
Phan Lâm cau mày, cảm thấy có chuyện gì đó.
“Sao vậy?”
Anh bước tới, không nhịn được mà hỏi.
“Chuyện này anh giải quyết thế nào?”
Lý Ái Vân khẽ nhếch môi dưới, thấp giọng hỏi.
“Không phải anh đã nói rồi à? Ở Bồ Thành anh có quen biết vài người bạn, anh lôi kéo mối quan hệ của bọn họ để giải quyết vấn đề này.”
“Em không biết anh có bạn ở Bồ Thành.”
“Ái Vân, em hình như không hiểu rõ anh.”
“Đúng vậy, mọi thứ vê anh có vẻ rất bí ẩn.
Em chỉ biết anh đến từ Yến Kinh.
Nếu không phải ông nội ép em lấy anh, chúng ta cũng sẽ không trở thành vợ chồng.”
“Được rôi, sao lại nói về chuyện này chứ?”
“Em chỉ muốn nói, Phan Lâm, anh đã giúp em rất nhiều, nhưng có một số việc em không muốn một mình anh gánh chịu.”
“Không phải mọi người luôn cho rằng anh là gánh nặng sao?”
Phan Lâm không khỏi nở nụ cười.
“Trước đây em cũng có suy nghĩ như vậy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693630/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.