*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Lâm vừa nói, khiến không ít người bị kinh động.
Nhưng mọi người đều hiểu ý của anh.
Nếu.Joel đã là ngươi gây sự, muốn Phan Lâm phải mang mạng mình ra cược, vậy anh hiển nhiên sẽ không ngồi đó đợi chết rồi.
“Nhưng tôi đã lấy trái tim của thần ra làm tiên cược rồi!”
Joel dường như không muốn chấp nhận, nhún vai đáp.
“Nói như vậy là ông sợ sao?”
Phan Lâm hỏi ngược lại.
“Sợ? Sao có thể thế được? Tôi chỉ không muốn so đo với cậu thôi, nhóc con, tôi rất ghét cậu! Cái bản mặt trắng này của cậu và biểu cảm đó của cậu! Quả thực khiến tôi buồn nôn.
Từ lần đầu tiên tôi gặp cậu, tôi đã muốn xé nát cái bản mặt này của cậu rồi!”
Ông ta tiến lên, gương mặt gần như dán sát vào mặt Phan Lâm, hung dữ nói: “Nhưng tôi ngược lại cũng muốn chơi với cậu một chút! Nếu cậu đã quyết định phải cược mạng, vậy cũng được thôi!”
Vẻ mặt của Phan Lâm không có cảm xúc, nhẹ nhàng gật đầu.
Anh cũng không biết mình đã chọc giận doel chỗ nào, nhưng anh không phải loại người sợ phiên phức.
Đối phương đã ép mình đến bước đường này, vậy anh cũng không cần thiết phải nén giận nữa.
“Được rồi các vị, nếu mọi người đã thương lượng xong xuôi và không có bất cứ dị nghị gì, vậy chúng ta hãy bắt đầu nhanh một chút đi”
Ngũ trưởng lão vỗ tay và nói.
“Được!”
“Ai vào trước đây?”
“Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693565/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.