*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tảng đá khổng lồ giống như ngọn núi nhỏ, bay về phía đám đệ tử.
“Á!”
Các đệ tử liên tục thét chói tai, vội vàng chạy trốn ra bốn phía.
Nhưng không kịp rồi.
Tảng đá to đã rơi xuống, nếu như đập trúng, ít nhất có hơn nửa số người bị đè thành thịt vụn.
Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Rầm! Bỗng nhiên tảng đá dừng lại, vẫn chưa rơi xuống đất.
Phan Lâm quay đầu nhìn, mới phát hiện Trang Đông Quân ra tay rồi.
Chẳng biết ông ta lắc mình tới chỗ đám đệ tử của Phiêu Nhai Các từ lúc nào, một tay giơ lên cao, chống đỡ tảng đá rơi xuống, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phan Lâm.
“Thằng nhãi! Cậu cuồng vọng phản nghịch như vậy, không thể tha thứ! Hôm nay tôi không chỉ phải thanh lý môn hộ, sau này tôi cũng phải tróc nã ba và anh cả cậu, nghiêm trị không tha, răn đe!”
“Nói như vậy, hôm nay ông muốn giết tôi?”
Phan Lâm nheo mắt nói.
“Vậy thì thế nào? Cậu hại chết trưởng lão của Phiêu Nhai Các, hôm nay cho dù cậu giao Kim Ô Đan ra, cũng nhất định phải chết!”
Trang Đông Quân gầm nhẹ một tiếng, cánh tay nâng lên.
Rầm! Tảng đá trực tiếp bay tới, hung ác ném vê phía Phan Lâm.
Phan Lâm trở tay đánh một quyền đập nát.
Nhưng chỉ nghe Trang Đông Quân gâm nhẹ: “Giết Tân Tuấn Minh cho tôi, không màng sống chết, không từ thủ đoạn, không tiếc trả giá lớn, giết cho tôi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693523/chuong-1498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.