Lúc này Phan Lâm căn bản không có năng lực đánh trả.
Hai tay của anh nhất định phải chống đỡ tường sắt.
Còn dùng toàn lực chống đỡ nó.
Phải biết rằng cánh tay anh mới bị đứt, hiện giờ dựa vào kim châm cứu miễn cưỡng nối lại, có thể chống đỡ được hai bức tường sắt khổng lồ, dùng không chỉ khí lực toàn thân anh, còn có lực ý chí của anh nữa.
Hiện giờ anh hoàn toàn không có khả năng làm bất cứ động tác dư thừa.
Cho dù là ai, chỉ cân đi qua, hoàn toàn có thể một kiếm đâm chết Phan Lâm! Nhưng mà… Phan Lâm vừa chết, tường sắt không có người chống đỡ, sẽ tự động khép lại.
Người đi vào giết chết Phan Lâm, cũng nhất định sẽ bị bức tường sắt này kẹp thành bánh thịt, chôn cùng người này.
Như vậy không khác gì chịu chết! Ai muốn đi vào? Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng biết điểm này, cho nên không để tứ đại thiên vương và tinh nhuệ của Hồng Nhan Cốc đi vào, mà do đám đệ tử Triệu Minh Nguyệt ra tay.
Lúc này Triệu Minh Nguyệt vô cùng đau khổ.
Đôi mắt cô ta ngập nước, nhìn Phan Lâm ở giữa hai bức tường sắt to, gân như là không bước đi nổi.
Khi biết Kỳ Lân là bác sĩ Lâm, cô ta cảm thấy bầu trời như sập xuống.
Cuối cùng vẫn là sai lầm.
Cô ta chỉ có thể nhận rõ hiện thực.
Nhưng mà bây giờ, phải cùng người này đồng quy vu tận.
Đây… Là duyên sao? Triệu Minh Nguyệt không biết.
Sau đó người phía trêи đã thúc giục.
“Triệu Minh Nguyệt, mấy người còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693486/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.