Lối vào cấm địa, có một cái ô hoa to đứng sừng sững ở ngay bên cạnh.
Thánh nữ ngồi phía dưới cái ô hoa, uống trà, ăn hoa quả, đôi mắt giống như ngôi sao nhìn chằm chằm cấm địa.
Lúc này Triệu Minh Nguyệt đi tới.
“Báo cáo thánh nữ, đám người Trịnh Mai Anh, Mai Tuyết Hương, Phan Nhã Nam đã trải qua lễ rửa tội ở ao thánh, bây giờ đã được đưa tới phòng giáo ɖu͙ƈ lại.’ Triệu Minh Nguyệt cung kính nói.
“Ừm!”
Thánh nữ hơi gật đầu nói: “Không quan tâm bọn họ có phải là gian tế của bác sĩ Lâm hay không, trải qua ngâm canh Thoát Thai Hoàn Cốt, bọn họ sẽ là người của Hồng Nhan Cốc chúng ta!”
Triệu Minh Nguyệt không nói, nhưng trong mắt lóe lên từng trận đau thương.
Cô ta cũng không thể tiếp nhận được sự thực Kỳ Lân là bác sĩ Lâm, chỉ tiếc trong lòng tràn ngập phức tạp, không có ai để kể hết ra.
“Thánh nữ, phía trước có biến!”
Lúc này, một đệ tử của Hồng Nhan Cốc vội vàng kêu lên.
Mọi người vội vàng dời mắt nhìn.
Thánh nữ cũng đặt chén trà xuống, nhìn về phía cửa cấm địa.
Chỉ thấy trêи con đường nhỏ chỗ cửa vào, xuất hiện một bóng người mơ hồ, đang chậm rãi đi vê phía này.
“Là bác sĩ Lâm sao?”
Triệu Minh Nguyệt lẩm bẩm hỏi.
“Hừ, xem ra bác sĩ Lâm này không chịu được rồi!”
Thánh nữ đứng dậy, đi lên trước, lớn tiêng nói: “Bác sĩ Lâm, nếu anh nguyện ý ngoan ngoãn đầu hàng, Hồng Nhan Cốc có thể suy xét tha cho anh một mạng, anh thấy thế nào?”
Nhưng… Đổi phương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693477/chuong-1452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.