Phan Lâm xem như hiểu rõ ý của Trịnh Mai Anh.
Trịnh Mai Anh định ở lại Hồng Nhan Cốc làm nội ứng cho Phan Lâm, thu thập tin tức về Hồng Nhan Cốc vì Phan Lâm, giúp Phan Lâm diệt trừ Hông Nhan Cốc.
Nếu có đám Trịnh Mai Anh giúp đỡ, tất nhiên là Phan Lâm sẽ như hổ thêm cánh! Nhưng mà chuyện này vô cùng nguy hiểm.
“Hay là thôi đi, tôi không muốn các cô ấm ức.”
Phan Lâm lắc đầu từ chối.
“Chúng tôi chỉ muốn báo thù cho Hông Oánh! Báo thù cho những chị em đã chết của chúng tôi! Bác sĩ Lâm, anh ngay cả cơ hội này cũng không chịu cho chúng tôi sao?”
Trịnh Mai Anh nóng nảy, vội vàng nói.
“Nhưng mà… “Bác sĩ Lâm, tôi đã hạ quyết tâm rồi! Tôi tin đám Tuyết Hương cũng có cùng suy nghĩ với tôi, nếu anh không đồng ý, vậy đợi tôi đưa anh vào cấm địa xong, chúng tôi sẽ đến trước mặt thánh nữ tự thú, chúng tôi tình nguyện bị xử tử, cũng không muốn nhịn Hồng Nhan Cốc hắc ám nữa!”
Trịnh Mai Anh nghiến răng kiên định nói.
“Các cô… Haizz, được rồi, một khi đã như vậy, cứ dựa theo cô nói mà làm đi!”
Phan Lâm không thể làm gì, đồng thời trong lòng cũng có áy náy và cảm động.
Có lẽ ở trong Hồng Nhan Cốc, cũng có rất nhiêu người như đám Trịnh Mai Anh? Không phải người nào cũng giống như thánh nữ, vân luôn đuổi theo con đường thành tiên hư vô mờ mi… “Khi nào thì chúng ta bắt đầu hành động?”
Mai Tuyết Hương hỏi.
“Càng nhanh càng tốt, tuy thánh nữ tha cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693472/chuong-1447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.