Cho dù là ai, chỉ sợ đều không thể đoán được Phong Thanh Vũ thế mà lại sử dụng thủ đoạn hèn hạ này.
Dùng tính mạng của người nhà họ Phan để tạo ra cơ hội cho mình, dung phương thức đánh lén để ra tay với Phan Lâm.
Trên thực tế, đây chính là thủ đoạn mà Đạo Hoàng thường dùng, chính vì ông ta am hiểu đánh lén để giết người, cho nên tên của ông ta mới có một chữ “Đạo”
(trộm).
Phan Lâm bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy cánh tay già nua như nhánh cây khô quắt của Phong Thanh Vũ đã sắp đến gân cổ mình.
Dựa vào sức lực trên cánh tay kia, đủ để khiến cổ của Phan Lâm bị bẻ gãy.
“Cái quái gì thế này?”
Người của nhà họ Phan cũng cảm thấy khó tin.
Phong Thanh Vũ đột nhiên biến mất, ngay sau đó lại đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Phan Lâm, dáng vẻ quỷ dị, giống như là thuấn di.
Đây là tốc độ mà con người có ư Chờ đến khi đám người nhà họ Phan kịp thời phản ứng, bọn họ mừng rỡ không thôi, tất cả đều kích động đến mức cả người run rẩy.
Một kích này đủ để nhanh chóng giết chết Phan Lâm rồi.
Ngay tại lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Xoẹt một tiếng, một âm thanh rất nhỏ phát ra.
Chỉ thấy cánh tay mà Phong Thanh Vũ đưa ra kia, đột nhiên thu về phía sau, đúng là thu chiêu vê.
Cơ thể của ông ta giống như một cơn gió đập vào cửa sổ sát mặt đất, gương mặt già nua của ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693428/chuong-1403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.