Người nhà họ Hắc vẫn còn ở cửa trước nhà họ Phan, bọn họ đang chém giết với đám cường giả nhà họ Phan.
Song phương đều có người bị thương vong.
Nhưng nhìn chung phần lớn là người bên nhà họ Hắc.
Dù sao trong lúc chém giết, người nhà họ Phan được bổ sung liên tục.
Nói cho cùng thì đây chính là địa bàn của nhà họ Phan, cho dù nhà họ Hắc có mạnh hơn nữa, sao có thể đánh thắng được thế lực nhà họ Phan.
Phép vua thua lệ làng, hơn nữa nhà họ Hắc còn chưa phải là vua.
Chẳng qua việc khiến nhà họ Phan khiếp sợ chính là, người nhà họ Hắc quá điên cuồng.
Rõ ràng người bên phía nhà họ Hắc không nhiều, rõ ràng bọn họ còn đang ở trên địa bàn của nhà họ Phan, thế nhưng bọn họ lại đang chiến đấu vô cùng điên cuồng, gần như là chém giết đến mức không cần mạng nữa, không màng sống chết.
Điều này khiến cho rất nhiêu người nhà họ Phan đều cảm thấy sợ hãi.
Cho dù là Phan Côn Luân cũng cảm thấy da đầu tê dại.
Đánh giết một lúc, Hắc Ngọc Thành cảm thấy có gì đấy không ổn, hình như người bên phe ông ta không thể xông vào nổi.
Hơn nữa...
Những cường giả nhà họ Phan chiến đấu với ông ta...
Có chút quá mạnh, không hợp với thói thường.
Chuyện này là sao thế? Hắc Ngọc Thành cảm thấy không ổn.
Đúng vào lúc này, một tiếng la vui sướng vang lên.
“Là tiên sinh, là tiên sinh đến rồi, là tiên sinh đến.”
“Ha ha ha, cao thủ thực sự của nhà họ Phan chúng ta đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693402/chuong-1377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.