Mọi người vô cùng kinh ngạc, vô cùng bất ngờ.
Bà cụ tổ nhà họ Hắc làm sao vậy? “Bà cụ tổ? Bà...
Quen hai bọn họ sao?”
Một trưởng lão cẩn thận hỏi.
“Trước đây từng gặp rồi, lúc trước hai vị này là nhân vật phong vân, không giống như tôi, không có danh tiếng gì, tôi nghĩ hai vị này không biết tôi mới đúng!”
Bà cụ tổ nhà họ Hắc lấy lại tinh thân, nhìn Nguyên Tinh và Tào Đức Duy, bình tĩnh nói: “Nghe đây, Ngọc Thành, nhanh ra lệnh cho tất cả người nhà họ Hắc dừng tay! Cầu xin chủ tịch Lâm tha thứ, nghe thấy không? Nếu không hôm nay nhà họ Hắc sẽ gặp tai họa ngập đầu!”
“Cái gì?”
Hắc Ngọc Thành thất thần tại chỗ, cho rằng mình nghe lầm rồi.
Đám chưởng lão cũng luống cuống, nhao nhao tiến lên.
“Bà cụ tổ, bà làm gì thế?”
“Bà muốn chúng cháu đầu hàng sao?”
“Bà cụ tổ, cần gì phải làm như vậy? Bọn họ chỉ có ba người! Mà nơi này là nhà họ Hắc chúng ta! Chúng ta dốc toàn lực chiến đấu! Sao phải sợ bọn họ?”
“Đúng vậy, nhà họ Hắc chúng ta từ trên xuống dưới, còn không giết được bọn họ sao?”
Người nhà họ Hắc vô cùng căm phẫn nói.
Bởi vì thập trưởng lão chết, mọi người đã vô cùng hận Phan Lâm, ước gì có thể băm Phan Lâm ra vạn đoạn.
Hắc Ngọc Thành cũng như vậy.
Ông ta thân là tộc trưởng, ở trước mặt nhiều người như thế không thể bảo vệ tộc nhân của mình, mặt mũi mất sạch, sao ông ta có thể cam tâm? Nhưng bà cụ tổ nhà họ Hắc lắc đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693393/chuong-1368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.