“Tộc...
Tộc trưởng...”
“Chuyện này...
Mọi người há to miệng, nghẹn họng nhìn trân trối, đều không biết nên nói gì cho phải.
Phan Lâm cũng nghiêng đầu đi, nhẹ nhàng nâng tay lên.
Nguyên Tinh lập tức buông lỏng năm ngón tay ra.
Cả người Hắc Gia Nguyên như thịt nhão không xương, mềm nhữn ngã xuống đất.
“Hắc Gia Nguyên!”
Người bên cạnh xông lên luống cuống chân tay kéo anh ta xuống chữa trị.
Phan Lâm thì đứng dậy, ném tàn thuốc xuống đất giãm mạnh lên dụi tắt.
“Cho nên đe dọa em gái tôi, còn tập kích Lý Cẩm, chuyện này đều là ông sắp xếp người đi làm đúng không?”
Phan Lâm lạnh nhạt nói.
“Đúng vậy! Chủ tịch Lâm, tôi sẽ cho cậu câu trả lời thỏa đáng.”
Hắc Ngọc Thành nói.
“Ông định làm thế nào?”
“Một trăm năm mươi triệu đô la Mỹ, cộng thêm 100 kiện đồ cổ!”
Hắc Ngọc Thành bình tĩnh nói.
Ông ta cảm thấy dùng tiền bạc xử lý chuyện này là phương pháp trực tiếp nhất.
Nhưng ông ta đâu ngờ Phan Lâm nói thẳng, trực tiếp lắc đầu: “Không được!”
“Số tiên này không đủ sao? Chủ tịch Lâm cứ mở miệng thêm đi, bao nhiêu nhà họ Hắc chúng tôi cũng nguyện ý thêm.”
“Không phải vấn đề tiên bạc!”
“Vậy thì thảo dược quý hiếm, sách cổ y học, có thể bình ổn lửa giận trong lòng chủ tịch Lâm không? Chủ tịch Lâm, tôi biết y thuật của cậu thiên hạ vô song, nhưng dược liệu quý hiếm, vẫn phải dựa vào nhân lực tài lực mới có được, cộng thêm sách cổ y học, cũng phải dựa vào vận may mới có được, mấy thứ này, hẳn là cậu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693391/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.