*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Lâm tuyệt đối sẽ không làm chuyện thả hổ về rừng.
Nhất định phải tiêu diệt tất cả uy hiếp, nếu không với thực lực của Huyết Nam Ngục, nếu sau này dùng dao găm đâm sau lưng Phan Lâm, đó căn bản là khó lòng phòng bi.
Nghĩ như vậy, Phan Lâm chạy như điên, tốc độ tăng tới cực hạn.
Đám Nguyên Tinh, Tào Đức Duy lấy thế vây kín bao bọc.
Nhưng mà phương diện tốc độ, Huyết Nam Ngục chiếm thế thượng phong.
Các cao thủ truy kích, vậy mà khó có thể đuổi theo! “Bác sĩ Lâm! Huyết Nam Ngục này tỉnh thông khinh công, thân pháp mạnh mẽ, chúng ta rất khó đuổi kịp ông ta.”
Tào Đức Duy nghiêng đầu, trâm giọng quát.
Phan Lâm nhướng mày, nhìn Huyết Nam Ngục càng ngày càng xa, hừ lạnh một tiếng vung tay lên.
Vù vù vừ và...
Lòng bàn tay lập tức tuôn ra lượng lớn kim châm cứu, giống như sao băng bay vê phía Huyết Nam Ngục.
Huyết Nam Ngục cảm nhận được kim châm cứu từ sau lưng đánh úp lại, sắc mặt thay đổi, lập tức trở tay đánh một cái, trong lòng bàn tay phun ra huyết phong.
Vù! Dưới tác dụng của huyết phong, quỹ tích bay của đám kim châm cứu kia xuất hiện lơi lỏng, khi tới gân Huyết Nam Ngục, đã có thể dễ dàng tránh thoát.
Nhưng cũng vì bị kim châm cứu này kiềm chế, tốc độ chạy trốn của Huyết Nam Ngục giảm đi không ít.
Nguyên Tinh, Tào Đức Duy và các cao thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693374/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.