*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Viện binh ư? Người nhà họ Thẩm vô cùng kinh ngạc.
Thẩm Minh Triết cũng âm thầm nhíu mày.
Bác sĩ Lâm còn có viện binh sao? Hừ, mặc kệ! Hiện giờ ông ta chỉ muốn giết chết bác sĩ Lâm mà thôi! Nhưng đúng lúc này, một tiếng la hét vang lên.
“Ông chủ! Ông chủ!”
Giọng nói này khiến mọi người kinh ngạc.
Mọi người vội vàng nhìn người vừa nói chuyện, thì thấy quản gia vội vàng chạy tới.
Vẻ mặt quản gia hoảng loạn, gương mặt trắng bệch, ngã lộn nhào nhưng vẫn cố chạy về bên này.
Toàn bộ người nhà họ Thẩm đều dừng tay.
Cũng bao gồm Thẩm Minh Triết.
Ông ta cảm thấy không đúng lắm.
Quản gia này theo ông ta mấy chục năm, làm việc luôn ổn trọng, vì sao lần này kinh hãi như thế? “Có chuyện gì mà kinh hoảng như thế? Mất mặt!”
Thẩm Minh Triết nhíu mày hừ lạnh nói.
“Ông chủ! Đến rồi! Đến rồi...”
Quản gia nói năng lộn xôn, đúng là run rẩy, vô cùng kinh hãi.
“Cái gì đến rồi? Ông nói hẳn hoi cho tôi!”
Thẩm Minh Triết vô cùng giận dữ, trực tiếp vươn tay tát một cái, nghiêm túc quát.
Quản gia ôm gương mặt già nua, mới trấn định lại một chút, nhưng giọng nói không nhỏ, kêu to: “Đông Hoàng Giáo! Người của Đông Hoàng Giáo đến rồi!”
“Đông Hoàng Giáo?”
Trái tim của Thẩm Minh Triết đập nhanh hơn.
Tin tức về Đông Hoàng Giáo ông ta mới nghe nói gần đây.
Nghe nói Đông Hoàng Giáo đã thống nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693369/chuong-1344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.