*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy ánh mắt Phan Lâm, đám người cậu chín của nhà họ Đinh run rẩy, hơi lạnh bò từ cột sống lên dần.
Nhưng lúc này cậu chín của nhà họ Đinh chỉ có thể dùng cái cớ này.
Nếu không bọn họ sẽ chết rât khó coi.
Nhưng mà anh ta không biết, Lý Ái Vân là giới hạn của Phan Lâm, dùng loại lý do này sẽ chỉ khiến anh ta chết càng khó coi hơn.
“Bác sỹ Lâm, tôi không uy hiếp anh, tôi chỉ muốn giúp anh tỉnh táo lại, cho anh thời gian suy tính thật kỹ được mất! Mạng của chúng tôi không đáng tiền, anh thả chúng tôi, Lý Ái Vân sẽ an toàn tuyệt đối”
Cậu chín của nhà họ Đinh nặn ra nụ cười.
Sắc mặt Phan Lâm đen thui.
Anh chợt xoay đầu lại, nhìn chằm chằm Hồ Thịnh Khang, nói: “Lý Ái Vân đâu?”
“Cô Lý cô ấy...
đã được sắp xếp thỏa đáng!”
Hồ Thịnh Khang vừa lau mồ hôi vừa nói.
Lý Ái Vân không thể có sơ xuất gì, nếu không tất cả bọn họ sẽ xong đời.
“Cô ấy ở đâu?”
Phan Lâm trâm giọng hỏi.
“Ở...
ở nhà họ Hứa..”
Hồ Thịnh Khang lau mồ hôi tiếp.
“Nhà họ Hứa?”
Phan Lâm liếc thoáng qua cậu chín của nhà họ Đinh, anh nhanh chóng nhận ra gì đó, ngay lập tức nhìn về phía Lý Cường đang điên cuồng lắc lư bên cạnh.
Nếu Lý Ái Vân ở nhà họ Hứa, nhất định sẽ an toàn tuyệt đối, mục đích của Trường Cổ là Tập Đoàn Dương Hoa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693263/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.