*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Trưởng thôn đến!”
Có tiếng hét to vang lên.
Đệ tử ở hai bên lập tức nhao nhao lùi sang hai bên hành lễ với người tới.
“Ừm”
Tô Bảo Minh gật đầu, đi vê phía Phan Lâm.
“Trưởng thôn, mong ngài phân xử giúp ba tôi”
Vương Anh Dũng nước mắt tung hoành, xông tới quỳ gối trước mặt Tô Bảo Minh, khóc kêu: “Đệ tử Tiêu Tiến Đạt ám toán ba tôi, khiến ba tôi chịu trọng thương, mong trưởng thôn phân xử giúp ba tôi!”
“Mong trưởng thôn phân xử giúp trưởng lão chúng tôi!”
Đám Kiều Chiến Bắc cũng nhao nhao quỳ xuống đất kêu lên, cảm xúc của cả đám rất kích động.
Tôn Khải Phong lập tức nóng nảy, ôm quyên nói: “Trưởng thôn, lần này là trưởng lão Vương Thanh Sơn chỉ điểm đệ tử của tôi, hai người so tài võ y, xảy ra chuyện ngoài ý muốn mới có việc này, đây là chuyện vô cùng bình thường, không liên quan tới đệ tử Tiêu Tiến Đạt.”
“Thúi lắm! Nếu chỉ là so tài võ y, sao có thể khiến ba tôi như thế?”
Vương Anh Dũng giận dữ nói.
“Ba cậu thành ra như thế, chỉ có thể trách tài nghệ của ông ta không bằng người khác, còn oán người nào?”
Phan Lâm bình tĩnh nói.
“Anh...
Anh...
Anh..."
Vương Anh Dũng không nói nên lời rồi.
“Được rồi, mọi người đừng nói nữa, chuyện này tôi đã nghe được một chút từ chỗ tứ trưởng lão rôi, cũng có thể đoán ra được tình hình đại khái.
Chuyện này dừng ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693225/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.